trời đã chuyển sang đông hẳn, thời tiết càng lúc càng lạnh hơn, mới hôm trước vẫn còn một chút ấm, vậy trời hôm nay nhiệt độ lại tụt xuống tới khủng khiếp. với cái thời tiết này, hắn tự hỏi lúc trước khi hắn chưa xuất hiện thì làm sao em nhỏ này có thể chịu nổi vậy. cũng may thật, năm nay đã có hắn ở bên, hắn chắc chắn sẽ cuộn em thành một cục bông.
"em không chịu đâu hiếu. trời lạnh lắm, em không muốn đi học đâu"
ấy vậy mà vẫn còn một em người yêu nhõng nhẽo không muốn rời khỏi giường ấm ấm êm êm giữa mùa đông này. mà cũng đừng trách em, đâu phải em muốn như thế đâu. ai cũng như vậy, thử hỏi xem cái thời tiết như thế này mà lại có nệm ấm chăn êm có ai muốn rời khỏi không hả ?
minh hiếu cũng đành bất lực, dù gì cũng còn sớm. hắn đứng nhìn từ trên xuống dưới giường xem thử người yêu của hắn cứ nằm ì ra đó được bao lâu.
có phải được hắn nuông chiều quá thành hư hay không ?
"nhanh lên" giọng nói của hắn bỗng dưng thay đổi, không còn nhẹ nhàng như nữa. mà có vẻ như là đang tức giận lên rồi. trần minh hiếu muốn mắng em.
hắn nói xong liền quay lưng ra khỏi phòng, kèm theo động tác đóng cửa cái rầm không nương tay. khiến em đang say mê với sự ấm áp trên giường ấm thì giật mình.
em nhanh chân ngồi phắt dật chạy vào nhà vệ sinh, rồi sau đó lại vội vàng thay đồ, cái anh này lúc tức giận đáng sợ lắm đó, em không muốn vì em mà hắn tức giận đâu. chẳng may, vấp té một phát nhào cả người xuống sàn nhà lạnh lẽo. đầu gối không thương tiếc mà đập một cái thật mạnh.
đau đớn mà nhăn mặt, huhu chân em đau quá không đứng lên được.
nhưng rồi trong đầu em lại hiện lên một suy nghĩ.
"mình mà rề rà là minh hiếu sẽ đi trước mất"
vì thế mà em cố gắng, chống tay lên ghế cố gắng đứng dậy. bước bước nặng trĩu bước xuống cầu thang. đi được vài bước thì phải dừng lại mấy lần vì mém tí nữa là ngã nhào xuống.anh ơi, chân em đau quá, nhức nữa.
còn về phần hiếu, hắn cố tình làm như vậy để em người yêu có thể nhanh chóng dậy mà đi học, hắn lại không nghĩ tới chuyện vì lẽ đó mà em người yêu của hắn phải té nhào đến đau đớn như thế.
vừa thấy thân nhỏ nhỏ tròn tròn xuống cầu thang, hắn liền giả bộ làm lơ như chuẩn bị đi học trước. hắn mang giày rồi mở cửa đi ra, chỉ trong vòng vài giây thì nghe tiếng em người yêu mếu máo đằng sau.
"hiếu, đợi...đợi em đi chung nữa" em khó khăn để bước xuống bậc cuối cùng, rồi lại đi cà nhắc thật nhanh tới cửa.hắn nghe tiếng em người yêu có chút lạ, quay ra sau liền thấy dáng thống khổ của em. đi chậm chậm, lại còn ôm chân, mặt nhăn nhăn nhó nhó như sắp khóc đến nơi.
hắn liền lập tức chạy tới đỡ em người yêu ngồi xuống ghế, phần hắn quỳ xuống sàn rồi để chân bị đau của em người yêu lên đùi hắn. nhẹ nhàng vén quần lên một chút liền thấy một vết bầm đang dần lộ ra trên chân trắng.
hắn xoa nhẹ nhẹ vào đó, đứng dậy đi tìm hộp y tế, lấy thuốc rồi lại rồi đi tới từ tốn xoa vào chân nhỏ của em. lại chẳng dám làm mạnh mặc dù hắn đang tức lắm, tại sao để bản thân mình bị thương. đúng là em người yêu bé nhỏ của hắn không thể rời xa hắn được một phút mà.
BẠN ĐANG ĐỌC
hieugav | anh người yêu
Romantizm[ CHUYỂN VER ] khi bé an có một anh người yêu mặt thang