Tiếu Minh hất cằm, ngạo nghễ dẫn bốn người Trình Nam vào phòng ăn mà hắn đã đặt, bên trong có mười mấy người, đều là bạn học cấp ba của Tiếu Minh, đám người học hành bết bát, chỉ đủ điểm tốt nghiệp.
Tiếu Minh đẩy mạnh cửa phòng ăn, thu hút sự chú ý của mọi người.
"Vừa nãy trên đường về, gặp mấy vị học sinh ưu tú khóa chúng ta, thấy họ ngồi đó chỉ ăn rau xào, nên tôi mời họ đến đây cùng thưởng thức món ngon, mọi người không có ý kiến gì chứ?" Tiếu Minh nói với giọng điệu mỉa mai.
"Ồ, Trình học thần với Ngô học bá à, nghe nói đều thi đậu đại học trọng điểm, ghê thật đấy." Một người đàn ông béo ú, tóc tai bù xù, quần áo nhếch nhác, ngồi đó nói, "A Minh, cậu cũng thật là, người ta sao thèm để ý đến chúng ta, người ta giỏi giang như vậy, hừ."
"Đúng vậy, chúng ta sao xứng ăn cơm cùng học sinh ưu tú, người ta tình nguyện ăn rau dưa, khinh thường ăn thịt cá cùng chúng ta." Một cô gái mặc váy hai dây màu xanh cũng mỉa mai nói.
Tuy biết đám bạn đang chế giễu Trình Nam, nhưng những lời này lại khiến Tiếu Minh cảm thấy rất khó chịu. Hắn mời mấy người Trình Nam đến là để hạ thấp họ, nâng cao bản thân, đám bạn của hắn đúng là lũ ngu, nói bậy bạ gì vậy!
Tiếu Minh bực bội, đưa tay kéo cà vạt.
Trương Hiểu Mân tức giận, mặt mày đen xì, định lao lên mắng chửi người, nhưng bị Ngô Thừa Vũ ngăn lại. Ngô Thừa Vũ sắc mặt cũng khó coi, khi anh ta định nói gì đó, thì Trình Nam lên tiếng.
Trình Nam: "Cho dù là vua chúa, cũng có thể ăn cơm cùng ăn mày, chúng tôi còn không phải vua chúa, các người vẫn xứng ăn cùng chúng tôi."
Đám người lớp Tiếu Minh lập tức mặt mày đen xì, tức giận nhìn Trình Nam.
Tiếu Minh quay lại nhìn Trình Nam, cười nhạt: "Hơn một năm không gặp, cậu càng ngày càng giỏi ngụy biện."
Trình Nam cười khẩy: "Ngươi dùng sai từ rồi, là giỏi ăn nói."
Không đợi Tiếu Minh đáp lời, Trình Nam lại nói: "Nếu đã mời chúng tôi đến đây ăn cơm, còn nói muốn đãi chúng tôi món ngon, thì cũng phải để chúng tôi gọi món chứ, đúng không?"
Tiếu Minh nheo mắt nhìn Trình Nam, thực ra hắn vẫn luôn nhớ nhung Trình Nam, muốn nếm thử mùi vị của Trình Nam, hắn đã ngủ với không ít cô gái, nhưng không ai có thể khiến hắn có cảm giác ngứa ngáy, khó chịu như vậy.
Hắn khoát tay: "Tất nhiên, các cậu cứ gọi món, tôi mời, thêm mấy người các cậu cũng chẳng đáng là bao, dù sao năm nay tôi kiếm được kha khá tiền, mời ăn cơm vẫn là mời nổi." Nói đến câu cuối, hắn cố ý khoe khoang sự giàu có của mình.
Trình Nam cười nhạt: "A giỏi thật đấy."
Chiếc bàn tròn lớn, Trình Nam và mấy người ngồi đối diện Tiếu Minh.
Thẩm Thần Tịch vẫn luôn im lặng(chị m chưa nói dc thôi nhé, ko thì chết mới chị), vừa ngồi xuống, liền ấn chuông gọi phục vụ, rất nhanh, một nữ phục vụ mặc đồng phục bước vào, hỏi họ muốn gọi món gì.
Phục vụ đưa thực đơn cho Trình Nam, Trình Nam lại đưa cho Thẩm Thần Tịch, Thẩm Thần Tịch thản nhiên khoanh tròn vài món trên thực đơn, rồi trả lại cho phục vụ. Phục vụ nhìn thấy những món được chọn, ngẩn người, ngẩng đầu nhìn Tiếu Minh.

BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT-EDIT] Bạn gái nhỏ quá chiếm hữu, ta phải làm sao?
De TodoTác phẩm: Bạn gái nhỏ quá chiếm hữu, ta phải làm sao? Tác giả: Triều Đình Đại Nhân Thể loại truyện: Nguyên sang - bách hợp - cận đại hiện đại - tình yêu Thị giác tác phẩm: Chủ công Phong cách tác phẩm: Nhẹ nhàng Tiến độ truyện: Kết thúc Tag: Yêu sâu...