bảy

211 25 31
                                    

[chương bảy: tìm được nhiều thứ quá nè.]

nhân

vật

mới

_______

mọi người ăn trưa xong liền lập tức đi làm nhiệm vụ. 

bãi phế liệu, cũng là hiện trường án mạng cách nội thành khá xa, dù sao thì đó là điểm đến chung của những nơi tập kết rác thải, không thể quá gần nơi người dân sinh sống. ngồi xe đến đó mất hơn ba mươi phút, buổi trưa đường vắng nên khương thừa lục chạy có vượt tốc độ một tí, cũng nhằm mau mau tìm được điểm gì đột phá. 

xe của khương thừa lục chầm chậm dừng lại ở một lô đất trống, cả bốn người lục đục bước ra. mùi ẩm mốc vẫn đọng trong không khí, rác thải chỉ ngày một nhiều thêm chứ không vơi đi. dải băng vàng được giăng ra bao trọn cả khoảng đất, có cảnh sát luân phiên canh giữ để bảo toàn hiện trường. 

“khương đội trưởng.” 

một viên cảnh sát thấy nhóm khương thừa lục đã tới liền tiến đến chào. khương thừa lục gật đầu, nhìn quanh hỏi:

“không có ai khả nghi đến gần nơi này chứ?” 

“không ạ, chúng tôi đã quan sát cẩn thận nhưng không tìm thấy dấu hiệu gì bất thường.”

khương thừa lục tỏ ý đã hiểu, để viên cảnh sát kia đi làm việc khác. anh cúi người bước qua dải băng vàng, tiến thẳng đến chỗ thi thể nạn nhân được phát hiện. người đã được đưa tới phòng pháp y, chỉ có đường sơn trắng bao quanh tượng trưng cho việc đã từng có thi thể ở đây, dưới đất còn vệt máu đã khô đen. 

cách nơi thi thể được phát hiện có một trụ bê tông dính máu, được xác định là một trong hai hung khí chính cùng với thuốc độc. lý nhuế xán đi tới đo lường một chút, mô phỏng lại tình hình lúc đó:

“nạn nhân vào khoảng mười hai giờ đêm đã lên cơn co giật do thuốc độc tái phát. trong lúc đau đớn mất kiểm soát, bà ấy đã vô tình trượt ngã đập đầu vào trụ bê tông này, bị chấn thương sọ não và mất máu quá nhiều dẫn đến tử vong.”

đó là tiến trình hợp lí nhất mà họ có thể nghĩ đến. 

không có ai phản đối, giả thuyết này liền được chấp nhận và để sang một bên. 

“vấn đề thứ hai là cách thức và thời gian thuốc độc được đưa vào cơ thể nạn nhân.”

lý nhuế xán tiếp tục, anh ngồi xổm xuống nhìn xung quanh, hy vọng rằng sẽ tìm thấy gì đó có ích. nhưng như đã nói, dù đã bị phong toả kể từ khi vụ án được trình báo, nhưng trước đó nơi này vẫn vô cùng hỗn tạp. đầy rác thải, sâu bọ và chuột, người vô gia cư cùng ăn mày lảng vảng ở đây nhiều không kể hết, khiến cho những dấu vết trên mặt đất bị ảnh hưởng rất nhiều. 

“dựa theo liều lượng được phát hiện, chất độc sẽ phản ứng rất nhanh, chỉ khoảng mười lăm đến ba mươi phút là đã bắt đầu xuất hiện triệu chứng nôn mửa.” lưu thanh tùng xoa cằm nói:

lpl | hai mươi tưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ