Minh Hiếu không cảm thấy bất cứ thứ gì ngoài sự nóng bức và muốn giải toả. Hắn không nhớ mình tiếp xúc với bất cứ Omega nào nhưng kỳ Heat lại tới quá đột ngột làm trở tay không kịp.
Lúc này, đối tượng để giải toả chỉ có một, là Đăng Dương.
Dù cho Trần Đăng Dương có là một Beta tầm thường đi chăng nữa, nhưng không hiểu sao vẫn làm Trần Minh Hiếu nóng phừng phừng.
Hắn muốn chiếm lấy người kia, muốn làm người kia quần quại mệt lả dưới thân hắn bày ra bộ dáng phóng đãng nhất.
Cho nên Minh Hiếu mới điên cuồng phóng ra thứ pheromones toả mùi hương hoa anh túc ngọt ngào nguy hiểm.
Nhưng Đăng Dương không có chút nào động lòng, cậu lúc này chỉ có loay hoay tìm cách trốn tránh.
"Hiếu.. mày bình tĩnh nghe tao giải thích. Chắc tầm 30 phút nữa, người tiếp ứng sẽ tới. Mày ngồi xuống đó trước được không? Hay tao đi pha nước tắm cho mày."
Trần Đăng Dương nói hết hơi hết sức, nhưng người kia vẫn mắc điếc tai ngơ tấn công cậu.
Lùi thêm hai bước nữa, Đăng Dương phát hiện bản thân cùng đường rồi. Phía sau cậu là cánh cửa ra vào đã được đóng kín.
Nỗi sợ từ từ ấp đến như vũ bão, cậu ngồi thụp xuống, cố gắng che đầu mình lại.
"Dương, mày che đầu làm gì?"
Giọng nói của Minh Hiếu trầm thấp tràn ngập sắc thái tình dục. Hai mắt như lửa thiêu đốt con mồi trước mặt.
"Mày sợ tao đánh mày sao?"
......
“Tao sẽ không đánh mày. Cho nên, lên giường với tao đi."
Nếu crush đề nghị lên giường với bạn, chắc có lẽ bạn sẽ vui lắm.
Nhưng trong tình huống này thì không. Hắn đang bị dục vọng chi phối. Đăng Dương không muốn có thêm hi vọng xa vời nữa.
Cho nên cậu từ chối.
Nếu cả hai thật sự xảy ra quan hệ gì đó, sau khi tỉnh dậy khỏi cơn mê, thái độ của Minh Hiếu sẽ như thế nào.
Ghét bỏ? Ghê tởm? Tránh xa cậu? Hay là bình thường. Dù cho như thế nào, chắc chắn đó cũng không phải là kết cục tốt lành gì. Vậy chi bằng đừng nên bắt đầu thì hơn.
Ánh mắt Trần Đăng Dương bỗng nhiên trở nên ngoan cường, cậu dồn sức hai bàn tay đầy thật mạnh bả vai người kia ra ngoài.
"Mày tỉnh táo lại đi. Tao không muốn. Mày có toả ra bao nhiêu pheromones cũng không làm tao nổi lên dục vọng hay thoả mãn được đâu. Mày chờ chút tao gọi Omega cho mày."
Omega chờ Trần Minh Hiếu đánh dấu nhiều không đếm xuể, bốc điện thoại gọi một cuộc là được.
"Uh..."
Đăng Dương đang mò mẫm trong cặp lấy điện thoại thì bị người kia bóp mạnh vào cổ. Cảm giác nghẹt thở cùng đau đớn đánh mạnh lên não bộ. Cậu nhìn người kia bằng ánh mắt sợ hãi cầu xin, Minh Hiếu chưa bao giờ bạo lực như thế này với cậu.
