Lý Trì Nguyệt đuổi mẫu tử Hạng gia đi liền quay về phòng, nhìn thấy Đồ Cửu Mị đang ngồi nhìn một bàn đồ bổ nhíu mày.
"Không phải đều là thịt sao, thế nào lại không vui?" Lý Trì Nguyệt ngồi bên giường hỏi.
"Thịt đều là thịt, nhưng không để muối ăn...." Đồ Cửu Mị bĩu môi, đều là thịt không để muối, làm sao có thể vui nổi đây?
"Xảy ra chuyện gì?" Lý Trì Nguyệt hỏi Trương má má bên cạnh, phòng bếp sẽ không phạm sai lầm sơ đẳng như vậy.
"Trong tháng, không thể ăn muối, đây chính là quy tắc, nếu không tư thái sẽ rất khó khôi phục, Mị phu nhân bây giờ còn trẻ tuổi, nếu như chú ý khôi phục tư thái trước khi sinh cũng không phải không có khả năng, trừ phi Mị phu nhân không để tâm đến dung mạo cùng tư thái của mình." Trương má má mở miệng nói, nói như thế nào Mị phu nhân cũng là quận chúa hưởng dụng, dĩ nhiên không thể ủy khuất quận chúa, dưới sự quản chế nghiêm ngặt của nàng, Mị phu nhân hẳn là có thể khôi phục tư thái trước khi sinh, cho dù không thể hoàn toàn khôi phục chí ít cũng không kém nhiều lắm.
Đồ Cửu Mị vừa nghe lập tức sờ một chút cái bụng đã nhỏ lại của mình, đến bây giờ nàng cũng không dám nhìn bụng mình, nàng đương nhiên là muốn khôi phục tư thái trước đây, tư thái như bậy giờ nàng sợ bản thân không xứng với phu nhân, vì xứng đôi với phu nhân không ăn muối thì không ăn đi, bất quá nàng vẫn rất lo lắng bản thân không thể khôi phục được tư thái trước đây.
"Phu nhân, ngươi sẽ không ghét bỏ ta biến dạng chứ?" Đồ Cửu Mị nhìn phu nhân, vô hạn ai oán hỏi, không vui, rất không hài lòng.
Ánh mắt của Lý Trì Nguyệt quét qua Đồ Cửu Mị một chút, nàng đang tưởng tượng Đồ Cửu Mị giống như mấy phụ nhân sau khi sinh hài tử, thân thể biến tròn, như vậy cũng quá phiền chán rồi, một mỹ nhân đang êm đẹp sao có thể như vậy mà phá hủy đây!
"Nhất định sẽ ghét bỏ, như vậy quá xấu rồi." Lý Trì Nguyệt không khách khí nói thẳng, cho Đồ Cửu Mị biến thành dáng vẻ đó, nàng cũng chỉ có thể ủy khuất bản thân, nếu không có thể có làm gì nữa, đến bây giờ nàng nguyện ý chủ động thân cận cũng chỉ có Đồ Cửu Mị lẽ nào thực sự phải thanh tâm quả dục cả đời sao?
Đồ Cửu Mị cảm thấy ngực bị cắm một đao, phu nhân thật đáng ghét, cho dù như vậy cũng không cần phải nói trực tiếp ra đi, cho dù nói dối người ta thì người ta cũng vui lòng mà.
"Phu nhân thế nào cũng giống như nam tử bình thường đây, chỉ thích mỹ sắc của người ta." Đồ Cửu Mị chỉ vào Lý Trì Nguyệt bất mãn lên án, nàng không vui, rất không hài lòng!
"Không thích mỹ sắc của ngươi, ngươi còn có cái gì khác khiến ta thích đây?" Lý Trì Nguyệt mỉm cười hỏi ngược lại.
Đồ Cửu Mị không có gì để nói, thật đúng là đáp không được, nàng không thông minh, cầm kỳ thư họa không tinh thông, lại không hiền huệ, chỉ biết ăn thịt, quả thật là không có gì để phu nhân thích, sai, phu nhân vẫn thích mị hương trên người nàng.
"Không phải ngươi luôn thích mùi hương trên người ta sao?" Đồ Cửu Mị nói xong lại có vài phần chột dạ, cái đó và thích mỹ sắc dường như cũng kém không nhiều lắm.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bách hợp] [Edit Hoàn] Phu Nhân Tại Thượng - Minh Dã
RomansaTên tác phẩm : Phu Nhân Tại Thượng Tác giả : Minh Dã Thể loại : thê thiếp, cổ trang, trạch đấu, hài Tình trạng RAW : 130 Editor : Lạc Thủy Vô Tâm Beta: Ziney7612 Link: https://lacthuyvotam.wordpress.com/bach-hop-hoan/phu-nhan-tai-thuong/