P. 39 - Ngày Thứ Hai Mươi Tám (1)

1.8K 67 3
                                    

Kết quả phán xử Jung Da Jin đưa ra rất nhanh, không biết vì sao tiền phạt được miễn, chỉ phán hai mươi năm tù.

Bây giờ Jung Da Jin đã năm mươi rồi, chờ hai chục năm nữa ra tù là bảy mươi, với lại tình huống đột phát trong tù thiếu gì, một lão già gần đất xa trời, trong hoàn cảnh ác liệt như thế dựa vào đâu có thể sống yên thân hai mươi năm?

Yoona giấu Jessica đến đội hình sự một chuyến, đưa tặng mấy chai rượu xịn. Lúc quay về, trên mặt mãi treo nụ cười khiến người ta nhìn cứ thấy sởn tóc gáy.

Phạm nhân không phải cứ nhàn nhã ngồi trong tù là xong, bọn họ phải lao động.

Người có quan hệ đi vào sẽ được phân công việc nhẹ nhàng, không có quan hệ hoặc là gia thế bối cảnh không đủ cứng rắn, đi vào thật đúng là đến địa ngục.

Yoona đặc biệt dặn dò đội trưởng hình sự, không cần Jung Da Jin đi làm gì khác, chỉ cần cho ông ta đi làm tăm xỉa răng.

Tưởng công việc này rất nhẹ nhàng?

Có lẽ đối với người trẻ tuổi mà nói công việc này thật không sao nhưng đối với lão già như Jung Da Jin, công việc này đúng là muốn lấy mạng lão!

Khác không nói, mắt lão bây giờ đã bắt đầu mờ rồi, mà làm tăm xỉa răng đòi hỏi phải nhanh tay lẹ mắt, mắt và tay nhất định phải phối hợp nhịp nhàng, bằng không căn bản không hoàn thành được lượng công việc một ngày.

Jung Da Jin mắt mờ, tăm xỉa răng lại nhỏ xíu trơn trợt, làm mấy chục phút là mắt bắt đầu chảy nước, càng muốn nhìn rõ càng không thấy đường.

Nhiệm vụ một ngày không hoàn tất thì thế nào? Vậy thì người trong đội phải hoàn thành giúp lão, bằng không cả đội đều bị phạt.

Cứ thế tiếp diễn vài ngày, người trong đội sẽ không hài lòng. Vốn dĩ họ có thể nhẹ nhàng hoàn thành nhiệm vụ nhưng Jung Da Jin lại cản chân bọn họ.

Trong tù không có cái gọi là đồng tình, đổi cách nói, bị tóm vào đây đa phần không biết cái gì gọi là đồng tình hết.

Cứ như thế, cuộc sống của Jung Da Jin còn êm xuôi được nữa không? Một ngày ba bữa đều bị cướp giật, căn bản ăn không no. Buổi tối đi ngủ, phát hiện đệm giường của mình không biết bị ai hắt nước, ngửi mùi, khai ngấy.

Ngay cả đi đường bình thường, không cẩn thận sẽ bị một đám người xô ngã xuống đất.

Quả thật Jung Da Jin khổ không nói nổi, bao nhiêu bận trông mong cai tù tới quản giáo một chút nhưng cảnh sát trại giam cứ như bị mù, căn bản làm lơ không thấy.

Ngắn ngủn mấy ngày, Jung Da Jin như già đi chục tuổi, dùng mắt thường cũng có thể thấy tóc trắng trên đầu tăng lên nhanh chóng.

Lão ngồi tù rất nhiều lần, nhưng chưa có lần nào bị ức hiếp như lần này. Jung Da Jin làm người giống như cá chạch vậy, căn bản không dễ đắc tội với ai.

Lần này nơi nơi đụng phải đinh, tất cả mọi người đều không ăn chiêu này của lão.

Lúc này, lão hối hận thật sự, nếu mình không bắt cóc con ranh chết toi kia cũng không đến nông nỗi này.

40 NGÀY KẾT HÔN (Yoonsic/Cover/End)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ