Xe chở Rum vào một trung tâm huyên náo của Bangkok, rồi rẽ sang con hẻm nhỏ. Không gian dần hóa yên bình và thanh lịch, vẫn cùng một khu nhưng như đã lạc đến thế giới khác. Từa tựa chiếc bánh mà vỏ là ồn ào náo nhiệt bọc cục nhân chay tịnh. Xe dừng trước cổng gỗ lớn một ngôi biệt thự có vườn to. Ống kính camera trên cổng khẽ xoay, khóa điện tử bật đánh tạch, lệnh cánh cổng nặng trịch tự động mở cho xe vào.
Ngôi biệt thự hệt sản phẩm của một bàn tay thần ngược về đầu thế kỷ XX, đánh cắp từ gia đình quý tộc Pháp nào đó, nhấc đem về đặt giữa Bangkok. Lối đi lát gạch nhỏ chạy dọc từ cổng, ngang qua vườn rộng đến hiên lớn trước nhà. Vườn dày đặc cây lá, hoa bung nở đa sắc, tỏa bóng mát mẻ rất nhiệt đới. Biệt thự có năm gian lớn, hai tầng, tường và cửa đều sơn trắng muốt, tôn lên sắc đỏ nồng nàn của mái ngói. Cửa lớn và cửa sổ đều có nhiều cánh, các cánh ốp kính trong suốt.
Rum ngồi trong xe quan sát cảnh vật, chần chừ việc bước ra. Thời gian gói sau bốn bức tường này dường như bất động, mọi thứ sau bao năm chẳng suy suyển. Những chậu cây vẫn ở vị trí cũ, qua bao mùa khai hoa nở nhụy nhưng từng cánh, từng lá không gợi nét tươi mới. Bộ bàn ghế mây trên thảm cỏ vẫn chếch nhau đúng góc ấy, ngay chính xác vị trí ấy...
Tay vệ sĩ giục giã, Rum bất đắc dĩ rời xe. Khi chân vừa đặt trên lối đi dẫn vào nhà, một mùi ảm đạm xộc thẳng mũi anh, đem theo cảm giác buồn bã và xót thương của tám năm trước. Đấy là lần gần nhất anh ghé nơi này, cũng là lần đầu tiên anh gặp Ame. Anh chầm chậm bước...
Vào giữa phòng khách chính lộng lẫy, Rum quay tròn nhìn mọi thứ. Không có thay đổi. Sàn lát gạch bông nhiều họa tiết và màu sắc, chuẩn phong cách Pháp cổ điển. Chất sáng hoa lệ từ chùm đèn trần bằng pha lê làm tăng nét quý phái của bộ sa-lông bọc nhung xanh dương. Chậu cây nhỏ trong góc nhà gắng sức thổi chút nhẹ nhàng vào khung cảnh nặng trịch bởi bàn gỗ, tủ gỗ, thảm thêu, các bức tượng và khung hình. Trên tường treo bức họa chân dung hai nam nhân. Bất giác, tiếng nấc của Ame thời xa xưa dội rõ lên màng nhĩ anh.
Có tiếng vĩ cầm vọng từ phòng bên, lay Rum tỉnh khỏi tiếng-Ame-thút-thít-tưởng-tượng. Anh đến cửa dẫn từ phòng khách chính sang phòng khách phụ, đứng đấy ngắm người đàn ông kéo đàn bên cửa sổ, trong ánh chiều tà, bên bình lay-ơn đỏ yểu điệu. Anh nhìn đôi lông mày rậm, đôi mắt hai mí màu hạt dẻ ươn ướt và tình tứ. Nhìn cái nốt ruồi lồi giống con bọ nằm dưới mắt trái chừng nửa đốt ngón tay. Nhìn chiếc mũi cao mà không gồ ghề, nhìn khuôn miệng hơi móm, môi mỏng và rõ hình trái tim. Nhìn khuôn mặt ốm và góc cạnh, nhìn mái tóc mềm cột thành đuôi ngựa. Anh nhìn anh trai mình: Thiên Bình, tượng đài của làng giải trí Việt và sếp tổng tập đoàn giải trí Sky.
"Về rồi đấy à!" – Thiên Bình đột ngột ngừng kéo đàn ngay đoạn cao trào nhất, hướng về Rum.
– PLOY –
BẠN ĐANG ĐỌC
RUM
RomanceTiểu thuyết RUM về một chàng ca sĩ giấu mặt yêu một đại minh tinh châu Á -PLOY-