(39) Mãi mãi phải chốn chạy

1.5K 78 9
                                    

Hôm nay đăng sớm nha! Viết cũng khá dài đó 凸^-^凸

(●°u°●)​ 」*・゜゚・*:.。..。.:*・'(*゚▽゚*)'・*:.。. .。.:*・゜゚・*

2 tháng trôi qua thật nhanh. Thời gian chảy mãi không ngừng chỉ còn nỗi đau để lại. Harin vẫn vậy vẫn là cô gái nhỏ 21 tuổi nhưng cô sắp trở nên vĩ đại hơn rồi. Cô trở về Seoul và tiếp tục công việc nhưng cô lại tránh xuất hiện, cô như trở nên xa lánh xã hội, cô sợ cuộc sống này. Cuộc sống của cô chỉ vỏn vẹn hai con đường: đường từ nhà đến nhà hàng và đường từ nhà hàng về nhà. Cô tự cô lập mình. Còn anh, cuộc sống của anh như đảo lộn hoàn toàn. Ngày nào anh cũng kiên trì nhắn tin cho cô nhưng chỉ nhận được dòng thông báo đã đọc. Anh như điên lên, như kẻ điên mà theo cô. Anh đến nhà hàng yêu cầu được gặp cô nhưng bị từ chối. Anh tìm mọi cách để gặp cô, kể cả những ngày mưa anh cũng đứng dưới nhà cầu mong gặp cô.

Dạo này Harin thấy không khoẻ, cả ngày cô mệt mỏi, tay chân rả rời không muốn làm gì cả. Cô thường hay buồn nôn. Cô chỉ nghĩ chắc là do căng thẳng với lại dạo này cô ăn uống không đều. Chắc dạ dày lại lở loét gì đó rồi. Cho nên cô quyết định đi khám. Cái mùi bệnh viện khiến cô ớn lạnh, cô tới phòng siêu âm khám vùng bụng. Trong phòng bác sĩ, cô ngồi đối diện với nữ bác sĩ mặc áo Blu trắng.

- Chào cô Harin , tôi xin chúc mừng cô. Cô đã mang thai được hơn hai tháng rồi. Nhưng sức khoẻ của cô hơi yếu. Mong cô ăn uống đầy đủ chất để em bé khoẻ mạnh hơn. Đây là đơn thuốc bổ tôi kê cho cô. Cố gắng lên cô gái trẻ, làm mẹ là thiên chức thiêng liêng nên đừng lo lắng nhé. Ai lần đầu làm mẹ cũng hồi hộp cả thôi.

Cô hơi hoảng sợ nhưng hình như nó không quá bất ngờ. Hai tháng trước sau khi cùng anh chung giường cô cũng đã nghĩ đến điều này. Harin gật đầu một cái rồi nói:

- Cảm ơn bác sĩ. Tôi xin phép về.

- Chào cô. Lần sau tái khám hãy kêu chồng cô đi cùng nhé. Nữ bác sĩ dặn dò.

Cô vừa xoa bụng vừa nghĩ:" Con à! Mẹ xin lỗi vì không cho con một người ba, nhưng hãy tin ở mẹ nhé. Cục cưng nhỏ à.".

Về tới nhà cô lại ăn, ăn nhiều để cục cưng nhỏ khoẻ mạnh. Khi ăn xong thì cô nhanh chóng lên phòng, mở mạng và tìm kiếm thông tin cho cục cưng. Cô tập những bài tập yoga cho bà bầu, ăn những thức ăn tốt cho sức khoẻ và mua sắm quần áo cho cục cưng. Nhưng bỗng nụ cười trên khuôn mặt nhỏ biến mất, cô xoa bụng và thầm nghĩ:" Nếu ba mẹ biết chuyện sẽ bắt mình khai ra anh nhưng điều đó sẽ ảnh hưởng lớn tới anh. Mình phải làm sao đây. Phải làm sao đây.". Harin nghĩ mãi nhưng chỉ có một cách là chốn chạy như ba năm trước. Nhưng lấy lý do gì để chốn chạy đây, cô thật sự mệt mỏi, nước mắt trực trào nhưng bị cô kiềm lại do mọi người nói: khi mang thai mà khóc thì con sẽ kém phát triển nên cô chỉ nhẹ nhàng xoa bụng và mỉm cười. Bây giờ cô chỉ nghĩ đến cục cưng mà thôi.

" Con Yêu à! Mẹ Yêu Con."

Sáng sớm, một buổi sáng hơi lạnh. Màn sương nhẹ nhàng phủ xuống đường phố vắng người. Hôm nay thật khác, cái con đường nhộn nhịp như bớt hẳn. Chỉ có người con trai ấy vẫn đứng vậy, vẫn đứng dưới nhà của cô gái đánh cắp trái tim anh. Những cơn gió lạnh xuyên qua chiếc áo măng tô màu xám của anh, cả người anh run lên vì lạnh nhưng hai tay không nhét vào túi mà cầm chặt chiếc điện thoại. Đôi mắt hướng về căn phòng có rèm cửa màu hồng ấy. Dường như anh đang trông mong một thứ gì đó từ chủ nhân căn phòng kia. Đến lúc đôi chân dường như không đứng vững nữa thì giọng nói của Suho vang lên:

Fanfiction: Tình Yêu Mới (Sehun-Exo và Fan girl)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ