Phần 19: Ác Linh - Sát Nhân Huyền Thoại của Luân Đôn

30 1 0
                                    


Thời gian trôi qua thật nhanh, không biết từ lúc nào, chúng tôi như đang bay trên địa bàn không phận của Đức, ngắm nhìn những cảnh sắc xinh đẹp đang dần chuyển sang màu của sự chết chóc. Nơi đây tràn ngập những đám cháy, xác chết và cả tiếng gầm rú của bọn quái vật xen lẫn con người . Bọn
chúng càng lúc càng lộng hành , ra sức tàn phá còn kinh khủng hơn cả ở Paris, chúng như hiện diện của sự chết chóc , tô đen cả bầu trời bằng những đám khói mịt mù.


Điều gì đã khiến nơi này trở nên kinh khủng đến như thế?


Tôi ngậm ngùi ngắm nhìn khung cảnh bên dưới mà lòng như đau nhói.Thật khó để liên tưởng đến chuyện con người còn có thể sống được trong khung cảnh hoang tàn thế này .Phần lớn những tòa nhà đều bị đốt trơ trụi , số còn lại bị đập phá không thương tiếc , đường xá , xe cộ cũng chẳng khác gì một bãi sắc vụn , có khi nó lại là nơi tổ chức trò chơi đuổi bắt cho những nạn nhân xấu số. Tôi thật hoang mang không biết Cự Giải và Xử Nữ sống ra sao nữa ? Mà cũng thật thú vị khi biết họ là người Đức , vì ít ra đây cũng là đất nước nổi tiếng trong lịch sử, đặc biệt là trong cuộc chiến tranh thế giới thứ 2.


Máy bay của chúng tôi hạ thấp xuống dần, có lẽ đã sắp đến nơi, ..... à mà Arturia đi bằng mô tô nhỉ?


Không biết khi nào cô ấy mới tới ?Lúc nãy Gilgamesh có giải thích với tôi chiếc xe đó đi với vận tốc 1000km/h, ( O.O ) Dù cho là vậy , nhưng không biết cô ấy sẽ đến đây như thế nào khi mà trên đường đầy rẫy bọn quái vật và những * chiến tích * của bọn chúng nhỉ ?


Nhắc đến Arturia tự dưng tôi lại có cảm giác rợn người....


_"Hình như sắp đến nơi rồi đấy" - Bảo Bình thì thầm vào tai tôi


_"Tình tứ quá nhỉ? Ở nơi công cộng nhiều người không được như thế đâu" - Sư Tử nói như muốn trêu tôi.


_"Sư
Tử này, giờ mới nhớ, hai người định khi nào kết hôn với nhau ở ngoài
đời thực?" - Bảo Bình nhìn Sư Tử và Kim Ngưu và tuông ra một câu hỏi hơi
... khó đỡ...


Mặt Sư Tử bổng đỏ còn hơn lá cờ của Việt Nam , anh ta ấp úng không nói được từ nào, còn Kim Ngưu thì khẽ ửng đỏ... nhưng rồi cô nàng cũng nhảy vào đỡ hộ cho Sư Tử


_"Nhanh nhất thì chắc cũng phải chờ tất cả những chuyện này kết thúc" - Kim Ngưu nói


_"Kết thúc càng nhanh càng tốt, tôi không thích đánh nhau một tẹo nào" - Thiên Bình nói xen vào - Khuôn mặt cô ấy khi vừa nói vừa nhăn lại kèm với đôi tay đang khoanh lại trông đáng yêu vô cùng , chẳng khác gì một đứa trẻ đang nhỏng nhẻo...


Tôi cười nhẹ, trong lòng hy vọng Xử Nữ và Cự Giải vẫn bình an, mà họ vốn khá mạnh nên tôi nghĩ là không có vấn đề gì đâu.. Ít nhất là vậy.....Bổng, một luồng khí đen xuất hiện ngay trên máy bay - ngay giữa chúng tôi


Luồng khí tan dần , còn mặt chúng tôi như giãn ra được phần nào , tay nhẹ nhàng hạ vũ khí xuống . Khuôn mặt Hades hiện ra, ông ấy lại một lần nữa tự động hiện thân, xem ra có chuyện gì lớn đây ?


_"Có chuyện gì vậy Hades?" - Không chờ đến lượt tôi hỏi, Thiên Yết đã lên tiếng.


"Ta cảm thấy sự hiện diện của Ác Linh" - Hades nói một cách nghiêm túc , ngữ giọng đều đều vang lên từ địa ngục ...


Chỉ vừa nghe hết hai chữ Ác Linh, Gilgamesh đứng bật dậy và nhìn Hades bằng một ánh mắt ngạc nhiên.


"Ác Linh? Ông chắc chứ Hades?"


_"Ác Linh là gì thế?" - Tôi lập tức tròn xoe mắt hỏi


"À, xin lỗi vì chưa giải thích. Ác Linh là một dạng Anh Linh được triệu hồi" - Hades quay qua nói với chúng tôi


_"Vậy là *ai đó* đã triệu hồi được Ác Linh à? Mà sao phải gọi là Ác Linh? Ác Linh khác với Anh Linh chỗ nào vậy?" - Bảo Bình hỏi thêm


Gilgamesh thở dài, có vẻ như anh ta không thích cái tên gọi "Ác Linh" lắm


"Khác với Anh Linh ở chỗ, Ác Linh là những Linh Hồn ô uế trong lịch sử, một tên đồ tể, một kẻ trụy đồi, bệnh hoạn hoặc cũng có thể là một kẻ cực kỳ độc ác theo một lý do nào đó. Mà điều quan trọng là ... Ác Linh chỉ được triệu hồi khi có một người có đồng chí hướng hay cách suy nghĩ với Ác
Linh đó" - Gilgamesh nói


_"Không đùa chứ? Vậy Xử Nữ hoặc Cự Giải có thể có bản chất độc ác à?" - Sư Tử hỏi


"Không chắc chắn 100%, nhưng mà phần lớn trường hợp là vậy, vẫn có một vài ngoại lệ nhưng rất hiếm hoi" - Hades nói thêm vào


Tôi nheo mắt lại suy nghĩ. Nếu thật Cự Giải hoặc Xử Nữ có thể triệu hồi ra Ác Linh thì mọi chuyện sẽ không ổn một chút nào.


_"Tới nơi chưa Thiên Yết?"


_"Sắp tới rồi, ráng chờ thêm một chút nữa" - Thiên Yết lập tức trả lời, có vẻ anh ta còn nóng lòng hơn cả tôi...


Chỉ
một lát sau, máy bay của chúng tôi đã đến được Berlin, và tôi thực sự mừng rỡ khi nhìn thấy một điều - nơi đây vẫn còn dấu hiệu của sự sống....


Nhìn từ trên cao, có một khu dân cư khá lớn ở giữa thành phố, xung quanh nó được bao bọc bởi rất rất nhiều hàng rào kẽm gai và hình như cũng có khá nhiều người đứng gác. Bình thường khi đến nơi , chúng tôi sẽ tự động nhảy thẳng xuống dưới và để một người ở lại đi tìm nơi hạ cánh , nhưng lần này đã có sẵn chỗ đỗ nên chúng tôi đáp thẳng xuống bãi đất trống rộng thênh thang kế bên khu dân cư . Cuộc hạ cánh rất êm đềm và an toàn ,chẳng giống với những người đang đón tiếp chúng tôi ... Họ bao vây tứ phía , tiếng súng ống và nạp đạn vang lên liên tục ....


Từ trong đám đông đó , một người khá lớn tuổi bước ra nhìn chúng tôi bằng ánh mắt hình viên đạn.


_"Các người là ai?" - Ông ta hỏi bằng tiếng Đức


_"Rất xin lỗi vì đã làm phiền, nhưng chúng tôi đến để tìm người" - Thiên Yết trả lời ông ta cũng bằng tiếng Đức - Anh ta biết bao nhiêu thứ tiếng vậy trời?


_"Tìm người ư? Các ngươi xâm phạm lãnh thổ của người khác rồi nói dễ dàng như vậy mà được sao?" - Ông ta nhăn mặt lại


Và ngay sau đó, một tên lính chạy từ trong ra nói với ông ta


_"Thưa ngài, đám dân công khu B đình công đòi thức ăn, chúng không chịu làm việc"


_"Cái gì? Đem vài thằng ra bắn xem chúng có dám đình công nữa không?" - Ông ta hét lớn vào mặt tên lính như giận dỗi về việc bị xen ngang . Nhìn biểu hiện của ông ta và tên lính cúp đuôi chạy kia , chúng tôi như hiểu ra một điều gì đó. Có vẻ đây không phải là một khu dân cư bình thường mà hình như nó giống một nơi mà con người muốn tồn tại thì phải lao động cật lực cho người đứng đầu -người có vũ khí - Cũng giống như những cảnhtượng tôi xem trong các phim tư liệu về Phát Xít Đức thời thế chiến - Tôi nghĩ vậy...


_"Cho tôi hỏi ở đây có người thanh niên nào như vầy không?" - Thiên Yết đưa tấm ảnh của Xử Nữ lên trước mặt người đàn ông đó .


Ngay khi nhìn vào tấm ảnh - ông ta mặt cắt không còn giọt máu .


_"Đám này là đồng đảng của bọn quái vật!! Mau bắt chúng!" - Ông hét lớn .


_"Hả?" - Tôi giật mình


Rất đông người kéo thêm vào bao vây chúng tôi - Thiên Bình, Kim Ngưu, Sư Tử và Bảo Bình có vẻ không hiểu tiếng Đức nhưng nhìn tình hình hiện tại chắc họ cũng hiểu được đôi phần, tất cả đều chạm lấy vũ khí chuẩn bị chiến đấu .


Nhưngtại sao lại phải đánh với những con người này? Chúng tôi đâu thù oán gì với họ, hơn nữa sao họ lại nói chúng tôi là đồng đảng của quái vật


"Tình hình này mà cậu còn không hiểu sao? Chắc Xử Nữ với Cự Giải đã gây hiềm khích với đám người này bằng năng lực của họ nên họ mới nói thế"- Gilgamesh vỗ vai tôi, chiếc áo thun anh ta mặc thường ngày biến thành bộ giáp vàng - có vẻ anh ta cũng đã sẵn lòng chiến đấu .


_"Tôi chẳng ưa mấy người này cho lắm! Giết là tốt nhất" - Enkidu bĩu môi


_"Thế này nhé mọi người, một lát tôi sẽ tường thuật cặn kẽ về những gì tên già này vừa nói, bây giờ thì không cần giết, chỉ cần nhẹ tay bắt sống để hỏi tình hình là được, chứ hiện tại thì nếu không đánh sẽ không moi được thông tin nào từ những người này đâu" - Thiên Yết quay lại nói tiếng Pháp với mọi người...


_"Hơ hơ, cách biệt ngôn ngữ khó giải quyết đến vậy sao?" - Kim Ngưu quăng cho chúng tôi mỗi người một mẫu bánh mì nhỏ _"Mọi người ăn cái này này"


Tôi tròn mắt nhìn vào mẫu bánh mì ... Khoan đã! Chẳng lẽ đây là ...


_"Bánh mì phiên dịch của Doraemon đấy, tối hôm qua tôi có thử triệu hồi cậu ta một lần nữa rồi xin cậu ta một ít"- Kim ngưu cười xòa .


Hay thật, tôi cũng định làm như vậy! Ơ mà sao bây giờ cô ấy mới đưa, đưa từ sáng có phải tốt hơn không? Mà kệ, có là tốt rồi, bây giờ tôi không cần nhờ Gilgamesh sử dụng phép thuật nữa .


Nhìn thấy chúng tôi ăn miếng bánh mì đó mà chẳng hề biểu lộ sự sợ hãi , Người đàn ông lớn tuổi kia có vẻ tức đến đỏ hết mặt mày, ông ta hét lớn và gọi thêm người ra nữa, hình như ông ta nghĩ chúng tôi đang xem thường ông ta . _ " Bắn "


Loạt đạn từ những hàng súng bắn thẳng vào chúng tôi kèm với âm thanh chát chúa và nụ cười kinh bỉ của tên chỉ huy , nhưng.... Những viên đạn cỏn con đó chẳng là hề hấn gì đối ngọn lửa của Sư Tử, chúng bị nuốt trọn hoàn toàn


"Con người thật nhỏ bé, nhưng mà hiện tại Địa Ngục đang thiếu trầm trọng mấy linh hồn loại này để làm mấy công việc lao công, liệu ta có thể giết một ít và lôi chúng xuống chỗ ta không?"- Hades từ đâu bước ra trong ngọn lữa đen rùng rợn chẳng khác gì giọng nói mang ấn tượng khó phai, một giọng nói cũng có thể khiến người ta lên cơ đau tim mà chết, nhẹ lắm chắc cũng tẩu hỏa nhập ma. Còn ngọn lửa đen kia thì bừng lên phừng phừng như con ma đói đang chựt chờ thức ăn .


_"Đừng, làm những việc đó chỉ bẩn tay chúng ta thôi, chỉ cần bắt sống và khiến chúng khai ra tình hình là được" - Thiên Yết giờ cũng lạnh không kém .


"Nhàm chán!"- Vẫn cái giọng the thé đó, ông ta như nổi giận , sát khí càng lúc càng tăng , khuôn mặt đanh lại nhưng vẫn liếc nhìn mấy tên cầm súng kia như muốn ăn tươi nuốt sống .


Nhìn vẻ mặt kinh dị đó của Hades , Sư Tử rớt mồ hôi hột khi thầm nghĩ nó hợp với Kim Ngưu sao sao ý...


Bọn lính đó bắt đầu lùi lại, có vẻ chúng cũng biết tá hỏa sau khi nhìn thấy Chúa Tể Của Địa Ngục. Một vài tên đã ngất xỉu giữa đường , số còn lại cũng để tay lên ngực để tim không rớt ra ngoài .


Nhưng rồi bổng dưng cơ thể tất cả chúng tôi cứng đờ không thể di chuyển, một luồng sương cuốn đến bao quanh chúng tôi một cách bất ngờ đến mức không ai kịp phản ứng, kể cả Gilgamesh, Enkidu và Hades cũng bị tương tự, tất cả mọi người đều bất động


Và rồi một nguồn lực khổng lồ tiến đến chỗ chúng tôi, tiếng bước chân khá nhẹ nhàng vang lên


Dưới đám sương mù dày đặc , một dáng người nhỏ bé bước ra .... Nhưng không thể nhìn rõ


"Ông có vẻ vất vả thật nhỉ? Ông chỉ huy?" - Giọng nói vang lên từ cái bóng nhỏ đó , khi nó bước đến trước mặt người đàn ông kia ...


Là giọng của con gái - nghe nó khá trong trẻo và dễ thương, mà với tình cảnh hiện tại thì có lẽ tôi chẳng dám nghĩ đến hai từ "dể thương" đâu!


Và tôi bắt đầu nín thở để xem xét tình hình .


"Với tư cách là một chỉ huy như ông, chắc phải mỏi miệng để la hét lắm nhỉ? Ý tôi là quát mắng những người mà ông gọi là dân công ấy?" - Giọng nói đó tiếp tục vang lên


_"C-Con khốn ...!!!" - Ông ta cố gắng hét thật lớn


Nhưng rồi ngay sau khi kết thúc tiếng thét đó, tự dưng có một thứ gì đó bay về hướng chúng tôi ...
Nhìn kĩ lại ...


Đó là Quai Hàm của ông ta- nó đã bị cắt đứt một cách ngọt lịm ...


Máu bắt đầu phun ra từ chỗ bị cắt - Tôi thật lòng không muốn dùng từ Quai Hàm - hòa lẫn với dòng nước mắt đầm đìa. Người đàn ông rên lên đau đớn, chân tay lụy khụy ngã xuống , và không tài nào lên tiếng được .


Không gian như lắng đọng trong vài giây. Mặt mày ai nấy xanh lè xanh lét, thậm chí là cắt không còn giọt máu, ai nãy giờ chưa đau tim thì giờ chắc bứt tử luôn rồi .


Chính tim tôi cũng loạn nhịp


Sự hoảng loạn tỏ rõ trên khuôn mặt ông ta - Thứ duy nhất tôi có thể nhìn rõ hiện tại


Và rồi lại thêm máu phụt ra từ một chỗ khác - Hai cánh tay của ông ta bị cắt lìa


Một cảnh tượng không khác gì so với những phim kinh dị. Chỉ có điều đây là thực tế


Ngay trong lúc ông ta đang hoảng loạn không lối thoát, con dao trên tay của cái bóng đen đã cắm thẳng vào ngực ông ta - Ghì chặt nó rồi từ đó chẻ đôi cái cơ thể đang hoảng loạn kia. Để lộ cả bộ xương sườn bị bẽ về phía hai bên và ... Đống nội tạng đang từ từ rơi rớt ra bên ngoài - Hòa mình vào cơn mưa máu đầy tội lỗi


Cái bóng đen đó có vẻ rất thích thú và nhẹ nhàng bóp lấy quả tim vẫn còn đang đập thoi thóp từ cái xác và .... Nuốt nó một cách ngon lành


"Cũng khá ngon và khá nhiều năng lượng đấy, có lẽ mình nên uống sạch máu ông ta nữa, chỉ tiếc là nó đổ gần hết xuống đất rồi" - Cái bóng đó cố nói trong vẻ luyến tiếc


Trong một khắc nào đó, sương mù quanh nó dần tan đi, để lại nguyên trạng của sự kinh hãi đó trước mặt chúng tôi. Tất cả chúng tôi đều không thể giấu được sự kinh ngạc đến tột độ khi nhìn hình dạng của "người" vừa làm những công việc vừa rồi


Một cô bé nhỏ với mái tóc trắng bạc, cặp mắt long lanh tròn xoe màu xanh, con dao trên tay vẫn còn ướt máu, đồ mặc thì hơi ... hở hang một chút, ngón út của cô ta để lên miệng như đang thưởng thức thứ mình vừa nuốt vào - Đây là thứ gì vậy???


Nó cứ tiếp tục làm y hệt như vậy khi mà những kẻ xung quanh cầm súng mà mắt vẫn nhắm chặt .. xé xác và ăn tim từng người một .


Trừ Hades, Thiên Yết và Gilgamesh, mọi người đều biểu hiện nổi sợ trên khuôn mặt của mình. Miệng tôi cứng đờ không nói ra được một lời nào .. vì quá sốc chăng ????


Và rồi khi đến trước mặt một người lính trẻ, nó kề dao và cổ anh ta một lúc, nhưng chỉ khi máu ứa ra, nó lập tức dừng tay, thu con dao lại và cười


"Ánh mắt của anh biểu hiện anh vẫn còn một chút lương tâm trong trái tim, theo lời của "mẹ" thì tôi sẽ phải không giết anh"- Nó quay lưng đi và lại tiếp tục với người khác. Nó giết hầu hết tất
cả mọi người - Nhưng lại chừa lại những người mà nó nói còn "một chút lương tâm".


Một lát sau, hầu hết bọn lính đều bị giết sạch, chỉ chừa lại một vài người đang trong cơn hoảng loạn tột độ... (bọn chúng đã cử động được rồi) cố lê lếch cái xác mà chạy càng xa càng tốt. Cuối cùng cô bé đó cũng bước về phía chúng tôi, mùi tanh nồng nặc của máu làm tôi khó chịu... Luồng sương như biến mất hẳn , chúng tôi đã có thể cử động lại bình thường . Bảo Bình như đổ rạp thân mình về phía tôi còn Sư Tử thì lo đỡ cơ thể của Thiên Bình và Kim Ngưu .


"Ngươi là Ác Linh?" - Hades đi thẳng vào chủ đề.


"Ác Linh ạ? Cháu chỉ là con của mẹ và được mẹ sinh ra thôi" - Con bé nói - Nó lại một lần nữa nhắc đến từ "mẹ"


"Mẹ ư? Chắc là một sự nhầm lẫn nhỏ khi cô bé được triệu hồi, những hành động vừa rồi thể hiện rõ nó là Ác Linh, cháu tên gì?" - Gilgamesh khum người xuống với vẻ mặt bình tỉnh và vuốt tóc nó. (gan thế?)


Nó nhìn thẳng vào mắt Gilgamesh một lát, rồi ấp úng không nói nên lời, khuôn mặt của nó thể hiện ra một sự ngượng ngùng kì lạ đến mức dể thương.Tôi thật sự không dám tin cô bé này vừa làm những chuyện vừa rồi dù tận mắt tôi và mọi người đã chứng kiến. Rồi giọng nói phía sau chúng
tôi vang lên như cắt đứt cuộc nói chuyện.


_"Jack! Con lại tự ý hành động à? Con có sao không?" - Đó là giọng con gái, giọng khá trong trẻo nhưng hơi trầm một chút


"Mẹ?" - Cô nhóc quay qua và nhìn người đó bằng một ánh mắt mừng rỡ.


Chúng tôi căng mắt nhìn thật kỹ người đang chạy về phía mình - Đó là một cô gái có mái tóc trắng bạc, dài, mặc một bộ đồ nữ sinh màu trắng kem ... Cự Giải ??


Cô bé chạy thẳng đến ôm chầm lấy Cự Giải, dùi mặt vào bụng cô ấy và nói bằng giọng dể thương hết mức .


"Mẹ ơi, con vừa giết sạch bọn xấu rồi đó, con đã nghe lời mẹ là không được giết những người tốt, con sợ lắm" Quai hàm tôi như bắt chước tên chỉ huy xấu số đó mà rớt xuống... cô nhóc này có hai nhân cách hay sao vậy? Vừa lúc nãy tôi đã phải khiếp sợ trước khuôn mặt lạnh lùng của cô ta khi ăn tim và xé xác đám lính ấy, mà bây giờ ... thật không biết dùng từ gì để nói nữa.


_"Mọi người đã thấy cảnh tàn sát vừa rồi nhỉ ..?" - Cự Giải ngập ngừng nhìn chúng tôi mà quên cả chào.


_"Ừ, Đây là Ác ... à không ... Anh Linh của cậu triệu hồi à?" - Kim Ngưu ngồi dậy nhìn Cự Giải


_"Ừ, tôi triệu hồi được từ hai ngày trước, nhưng mà cô bé cứ luôn miệng gọi tôi là mẹ, nên tôi không thể từ chối được, ai lại có thể từ chối một khuôn mặt dể thương đến vậy chứ?" - Cự Giải nhéo má cô bé đang ôm lấy mình


"Hades này, cô nhóc này dù rằng bản thân mang sức mạnh của Ác Linh, nhưng mà có vẻ cũng không đến nổi tệ, ít ra cũng biết nghe lời, nên chắc không sao đâu"- Gilgamesh đặt tay lên vai Hades


Hades cười nhẹ rồi biến mất cùng làn khí đen xung quanh mà không nói thêm một câu nào.


_"Mà cậu có biết danh tính của cô bé này không Cự Giải?" - Thiên Bình từ từ vươn người dậy... cô vẫn chưa trút bỏ hết được nét hốt hoảng trên khuôn mặt.


"Em là Jack - Jack the Ripper"- Chưa chờ Cự Giải lên tiếng, cô bé đã nhanh nhảu nói thay .........-
Lại một chuyện giật gân nữa . Mọi người lại cứng họng không nói nên lời.


Kể cả Gilgamesh hay Thiên Yết giờ đây mặt cũng ngu không thể tả ... tôi từng đọc những bản tin và tiểu thuyết về nhân vật Jack The Ripper, đó là một kẻ sát nhân máu lạnh từng tạo ra một bầu không khí u ám bao trùm toàn bộ Luân Đôn , và luôn nổi tiếng với những thành tích đáng sợ của mình. Mà cho đến nay mọi thứ về nhân vật này vẫn là bí ẩn. Làm sao, làm thế nào mà có thể nghĩ rằng Jack The Ripper - Đồ Tể Jack lại có thể là một cô bé như vậy??? Ai mà tin được chứ trời !!!!


_"Mà tại sao cô lại để Anh Linh của mình đi ăn thịt người thế này vậy Cự Giải?" - Enkidu nãy giờ bất động trong tay Gilgamesh bây giờ mới lên tiếng.


Cự Giải nhìn Enkidu bằng một ánh mắt ngạc nhiên - Cũng phải thôi, Cự Giải đâu có quen Enkidu, nhưng cô ấy cũng trả lời.


_"Tôi không có khả năng cung cấp sinh lực cho Anh Linh ..." - Giọng cô trầm lại thể hiện một nổi buồn mang mác


Hôm nay đã có quá nhiều việc khiến tôi thấy kinh ngạc,nhưng chuyện này còn khiến tôi kinh ngạc hơn , tôi tròn mắt chưa hiểu lắm, định lên tiếng nhưng Gilgamesh lại nhanh chân hơn.


"Cơ thể của cô có vấn đề gì à?"


_"Cự Giải bị Ung Thư Máu! Nếu không phiền thì chúng ta không nhắc lại vấn đề này nữa được không?" - Lại thêm một tiếng nói phát ra từ phía sau chúng tôi - Đó là Xử Nữ, anh ta chạy lại với vẻ vội vả.


_"Vậy ra đó là lý do cô không có đủ Sinh Lực để cung cấp, và sức mạnh từ Dream Land là thứ duy nhất giữ cô sống đến bây giờ ... xin lỗi, lẽ ra tôi không nên hỏi" - Enkidu như hiểu ra được vấn đề , khuôn mặt cô ấy cũng bắt đầu thể hiện một nổi buồn kỳ lạ


"Mấy anh chị đừng lo, em chỉ ăn người xấu thôi" - Jack lập tức xen vào nói giúp cho "mẹ" mình


_"Mọi người có thể về đến nhà của tôi rồi nói chuyện sau được không? Ở đây không tiện lắm, khi đến đó tôi sẽ giải thích tường tận tất cả những sự việc này" - Xử Nữ nói


Mọi người đều tự gật gù trả lời, tốt nhất là không nên đào sâu thêm về chuyện bệnh tình của Cự Giải, nhưng Ung Thư Máu thì ... quả thật đây là thứ không thể không quan tâm.


Tất cả mọi người đều quay lưng bước theo sau Xử Nữ , riêng Sư Tử phải bế Kim Ngưu


Nhưng bổng nhiên tôi lại cảm thấy chóng mặt khủng khiếp, đầu tôi như quay cuồng, khung cảnh xung quanh tối đen lại .


Người tôi ngã xuống đất, và tôi không nhìn thấy gì nữa. Chuyện gì đang diển ra thế này? Tôi ngất rồi sao?




**************************************************

[12 chòm sao] DreamlandNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ