Mặt nàng đỏ lên xấu hổ đến không thể trả lời, ngay lúc nàng muốn lảng tránh ánh mắt của hắn mới phát hiện bốn phía tất cả đều là trứng rắn, còn có rất nhiều rắn nhỏ mới vừa sinh ra chuyển động dưới chân bọn họ.
"Lão thiên của tôi......" Nàng há mồm muốn thét tiếng sợ hãi, hắn vội vàng đưa tay phủ lên môi nàng nhưng giây sau lại bị nàng cắn một cái!
"Nàng đừng thét chói tai và cắn người được không?" Hắn đùa cợt hỏi.
Jiyeon vô cùng ngượng ngùng đẩy ra ngực hắn muốn lui về phía sau, lại thiếu chút giẫm trúng một con rắn nhỏ làm cho nàng lập tức khẩn trương quay về trước ngực hắn, cũng không dám ... tùy tiện buông hắn ra.
Nha đầu này thật thú vị! Hắn nghĩ hắn rất khó chán ghét cô.Trong mắt mang theo nét cười"Nàng rốt cuộc muốn thế nào? Trốn ta? Ôm ta? Mau chọn một thứ đi!"
Có điều nào tốt để nàng chọn đây ? Chỉ có thể đem mặt chôn trong ngực hắn, lên tiếng nói:"Đừng...... Đừng buông."
"Ta sẽ không buông nàng ra." Lời này của hắn tựa hồ có tâm ý khác.
Hai người ôm nhau giống như có loại tình cảm lẻn bốn phía, làm cho người ta tự giác tỉnh táo tinh tế cảm nhận khoảng khắc dịu dàng này.
Hắn rốt cục mở miệng, trong giọng nói có chút khô khốc có chút đè nén"Chúng ta đến tổ rắn không chỉ nhìn xem mà thôi, nàng có công việc phải làm."
"Ta?" Nàng không hiểu nàng có thể làm chuyện gì.
"Nàng nhìn thấy cái trứng kia không?" Hắn chỉ vào chỗ nham thạch bên trái, mặt trên có một cái trứng rắn tỏa hào quang bốn phía.
Nàng gật gật đầu cảm thấy tia sáng kia thật ấm áp!Thật kỳ quái đi!
"Nàng ngồi trên tảng đá đem quả trứng đặt trước ngực, thẳng đến ấp ra rắn con là được."
"Cái gì?" Đột nhiên nghe yêu cầu này jiyeon chỉ cảm thấy vớ vẩn đến cực điểm.
"Đây là công việc đêm nay của nàng, nếu không thành công trong nàng phải tiếp tục ở hang rắn, chỉ có mình ta mới được đi." Từ Chấn tựa hồ rất quen thủ đoạn uy hiếp, động một chút là lấy ra dùng.
"Nhưng...... nhưng ta làm sao ấp được trứng rắn?" jiyeon không cho rằng mình có loại bản lãnh này.
"Chỉ cần nàng có thành ý nhất định có thể." Hắn ôm lấy nàng, bay vọt một cái đến trên tảng đá.
"Huynh thật sự muốn ta làm như vậy?" Nàng vẫn thấy thật khó làm.
Hắn không nói hai lời đưa tay kéo nàng ngồi xuống, cầm quả trứng lên đặt vào trong tay nàng, "Đêm nay vừa lúc trứng rắn này nở, nếu nàng không thể làm cho nó nở ra, trọn đời này nàng sẽ bị nó nguyền rủa."
Không thể nào! Trọng trách nặng nề này tại sao rơi xuống người nàng nha?
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của hắn khiến vẻ mặt nàng càng thêm vô tội "Cái gì? Tại sao là ta?"
"Đừng hỏi vì sao, là nàng gieo quả nên từ chính nàng tới nhận kết quả."
Hắn nói vừa thần bí vừa phức tạp nàng căn bản không biết gì chỉ có thể vươn hai tay tiếp nhận rắn kia.