chap 35

233 18 0
                                    

Ánh trăng đêm nay thật đẹp.

Thời điểm jiyeon mở mắt ra, nhìn thấy chính là cảnh tượng ánh trăng màu bạc chiếu vào thân cây cổ thụ, con sông nhỏ, lẳng lặng chiếu xuống cả đêm tối.

Nàng ngồi dưới gốc cây đại thụ, bốn phía tựa hồ cảnh sắc quen thuộc, chớp đôi mắt to thêm vài lần mới phát hiện đây hoa viên nhỏ sau miếu xà vương.

Giờ phút này đang vào lúc đêm khuya, cho nên sẽ không ai đến lân cận miếu xà vương, bởi vì thôn dân ở đây rất tôn thờ thần linh không dám tự tiện quấy rầy.

Xà vương? Chỉ cần nghĩ đến hai chữ này lòng của nàng vô cùng đau đớn

Sau đó nàng nhớ lại tất cả cả chuyện xảy ra, từ ngày nàng bị trở thành tế phẩm hiến cho xà vương, ở trong xà vương quốc nàng gặp liên tiếp gặp nhiều người cùng chuyện kỳ quái.

Kỳ quái nhất là xà vương Myung soo, hắn đưa cô đến nhiều nơi thần bí, hắn còn làm rất nhiều chuyện cô không thể hiểu nổi ...... hắn còn nói muốn nàng trở thành vương hậu của hắn.

Nhưng...... mười năm trước hắn chết trong tay nàng, mười năm sau lại vô tình chết trong tay nàng, cho nên nàng bị đuổi về nhân gian sẽ không còn được gặp lại hắn, ngay cả phải chết cùng một chỗ cũng không thể.

"soo...... Myung soo......" Trong miệng nàng nhẹ thở tên này, đầu tiên chỉ cúi đầu lẩm bẩm, tiếp theo đau lòng gọi, làm sao cũng không gọi lại được khoảng thời gian cùng chung đụng.

Làm sao bây giờ? Nàng làm sao mới có thể trở về xà vương quốc? Không ai có thể giúp nàng, mọi người đều bỏ rơi nàng.

Nàng bất lực không cách nào tưởng tượng chỉ có thể ngồi ở dưới tàng cây nghĩ thật nhiều chuyện, nhớ tới năm nàng tám tuổi, đến cảnh trong mơ mười năm qua, sinh nhật mười tám tuổi, đến xà vương quốc, bị Myung soo ôm một lát...... nhiều cảnh tích góp lại giống như vừa xảy ra trước mắt, nhưng đưa tay cái gì cũng bắt không được.

"Năm ấy...... Nàng đã chôn thân rắn ở đâu?" Nàng tự hỏi tự đáp, bắt đầu sờ soạng đống đất bên người.

Hiện tại nàng rốt cục có một mục tiêu, nàng muốn tìm thi thể rắn năm đó, ít nhất nàng ở chung với hắn, ít nhất nàng sẽ không cô đơn.

Dưới ánh trăng sáng ngời, nàng bắt đầu lấy tay đào móc, bùn đất cứng có mềm có không bao lâu móng tay của nàng đều gãy, tay nàng bị tróc cả da nhưng nàng một chút cảm giác cũng không có chỉ không ngừng đào.

Ở trong cơ thể nàng có nồng đậm bi thương, nhưng không cách nào hóa thành nước mắt trào ra, chỉ có thể mượn động tác đào đất để tìm kiếm hy vọng.

Không biết trải qua bao lâu? Ánh trăng từ phía đông chuyển qua phía tây, tia sáng dịu dàng như trước giống như muốn an ủi cô nương thương tâm.

"Phải..... Là nơi này sao?" jiyeon đào đụng phải một vật mềm mại.

Nàng sửng sốt một lát mới thật cẩn thận đẩy ra đất bốn phía, nàng phát hiện một chuyện rất kỳ lạ.

Nàng tìm được thân rắn của Myung soo, nhưng không phải một đống hài cốt, mà là một con rắn lớn màu bạc hoàn hảo.

Xà Vương Hôn Tân Nương(myungyeon)coverWhere stories live. Discover now