~2~

8.1K 332 6
                                    


  Du Quân Bảo kêu len ai oán, lẽ nào tối nay thực sự phải ở ngoài sân. Rõ ràng là biết cậu chắc chắn sẽ quên chìa khoá thế mà lại tuyệt đường cậu. Lại nói về vấn đề tại sao có tình cảnh như hôm nay, về vấn đề tuyệt đường sống cậu và bà mẹ yêu dấu đã sớm có một cuộc tranh luận. Kết thúc cuộc tranh luận với lý do rèn luyện tính tự lập và tư duy phần thắng nghiêng về bà mẹ vĩ đại. Lần trước cậu may mắn có thể leo vào từ cửa sổ tầng 2 nhưng bây giờ xem ra là không thể. Tỉ lệ vào nhà của cậu là 0% và tỷ lệ cậu phải ngủ ngoài sân lên đến 99,99%. Trong đầu Du Quân Bảo bắt đầu tưởng tượng ra nhiều viễn cảnh. Cậu ngủ bên ngoài có thể gặp phải bọn hoa tặc thấy ậu trắng trẻo, đẹp trai nhất định sẽ cướp sắc cậu hay tệ hại hơn là cậu sẽ thấy thứ đó. Một ả ma nữ tóc trắng cười khanh khách, một cái đầu lâu nhuốm đầu máu tươi, cậu nhất định sẽ bị ăn thịt, cậu không muốn không muốn đâu a...a...a... Mấy cái suy nghĩ ghê rợn đó lãng vãng trong đầu khiến cho cậu cứ lắc đầu mãi không thôi.

- Sao cậu không vài nhà. Đứng đó lắc đầu làm gì?

- Tôi không đen chìa khoá.

- Vậy về nhà tôi.

Nói rồi nam sinh xoay người bước đi, Du Quân Bảo liền đi theo không suy nghĩ. Thà là đi theo người đó còn hơn là ở đây có thể gặp phải mấy thứ đáng sợ đó. Cả hai cùng nhau đi qua hai khu phố, vòng thêm một đoạn nhỏ, dừng lại trước một ngôi nhà. Du Quân Bảo lo lắng bên trong căn nhà sẽ có nhiều người.

 "Căn nhà này thực nhỏ nếu mình vào nữa sẽ rất bất tiện" nghĩ thế Du Quân Bảo chần chừ. Như hiểu được ý cậu nam sinh cười nói:

- Tôi sống một mình.

Và thế là cả hai êm đẹp đi vào nhà. Mặc dù có ô nhưng cả hai vẫn không tránh khỏi việc bị ướt nên khi vào nhà nam sinh nhanh chóng vào nhà vệ sinh thay quần áo. Du Quân Bảo ngồi một mình đầu óc không chịu ở yên lại bắt đầu hoạt động. Mới gặp nhau đã theo trai về nhà mình thật là hư quá! Có khi nào đêm nay mình bị cướp mất đời trai không? Không nha mình vẫn còn là xử nam nha! Trong đầu Du Quân Bảo bốn chữ " Giữ thân như ngọc" hiện lên đầy huyền diệu. Mà có khi nào cậu ta cưỡng bức xong rồi giết mình không ta? Chết rồi nhìn thế nào thì nhà này cũng chỉ có một phòng ngủ, có sôpha mình sẽ ngủ sôpha. Những kẻ mới quen biết nhau không thể nào tốt với nhau như thế 99,99% là có mưu đồ. Chắc chắn có mưu đồ. Du Quân Bảo càng nghĩ càng hăng, càng hăng lại càng nghĩ thậm chí cậu còn dở hơi đến nỗi lấy điện thoại ra sech 1001 cách chống cưỡng hiếp, 1001 cách van xin,...

" Cạch" cánh cửa nhà vệ sinh mở ra, nam sinh thân dưới quấn khăn để lộ nửa thân trên. Du Quân Bảo âm thầm đánh giá " Da hơi ngâm, mình dây không có nhiều cơ ngực tiêu chí ổn* nếu áp đảo mình tỷ lệ thành công là 70% nếu bị cưỡng ép khả năng chống trả cao. An toàn" ( Tiêu chí ổn: Ý chỉ tiêu chí chọn người yêu của Bảo Bảo) Du Quân Bảo nghĩ đến đó liền cười ngây dại. Nam sinh không nặng không nhẹ phun ra ba chữ:

- Dùng thuốc mê

Ách! Thuốc mê thuốc mê nguy hiểm nguy hiểm. Không xong rồi mình còn chưa ăn gì cả khả năng chống lại thức ăn là không có. Thôi tiêu từ giờ dù cho ăn uống gì cũng phải cẩn thận. Về phần nam sinh nhìn thấy dáng vẻ lúng túng sợ hãi đó thì âm thầm cười trong lòng. Du Quân Bảo có mấy cái ý nghĩ cưỡng gian hay gì đoa cứ giữ trong đàu là được rồi đằng này lại ngồi bên ngoài lẩm bẩm nào là phải lên mạng tìm cách chống cưỡng hiếp, rồi lại còn cả cách van xin lay động lòng người. Vốn dĩ trong nhà không có cách âm mà âm lượng lẩm bẩm của Du Quân Bảo lại không hề nhỏ nên người trong nhà vệ sinh đã nghe hết những gì ai đó lẩm bẩm bên ngoài. " King... coong" tiếng chuông cửa vang lên. Nam sinh bước ra mở cửa:

Siêu cấp gia đình (đam mỹ)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ