Chanyeol tựa như người đang say ngủ, lúc Suho đứa anh ra khỏi phòng, cơ thể cũng không có một chút phản ứng gì. Trên cổ anh có vệt răng mờ mờ, nhìn thoáng qua cũng biết loại chuyện gì vừa xảy ra.
Tôi ôm lấy hai vai Chanyeol, điên cuồng lay gọi:
-Không phải anh đang rất hạnh phúc sao? Không phải hai người ở cùng một chỗ ngắm pháo hoa sao? Sao lại thành ra thế này. Chanyeol, tỉnh lại trả lời em đi!!!
Đáp lại tôi chỉ là yên lặng. Chanyeol vô lực tựa đầu lên vai tôi, một tiếng cũng không trả lời, một hơi cũng không thở. Sự sống của anh ấy đang tràn qua bàn tay tôi mà rơi xuống, một giọt cũng không giữ được.
Suho nhìn tôi đầy bất lực:
-Chúng ta đến mất trễ rồi…
-Không… không thể như vậy được. Rõ ràng anh ấy sắp đi Mỹ… rõ ràng… – Tôi cái gì cũng không nói nổi, cổ họng nghẹn ứ lại, sống mũi cũng cay xè.
-Min Ah, đừng như vậy… Để Chanyeol đi thanh thản đi em…
Suho dìu Chanyeol, nặng nề đi xuống cầu thang. Anh ấy giống như đang ngủ, nhân viên khách sạn cũng không để ý lắm, cứ mặt cho chúng tôi đi.
Suho kiên trì lái xe về đến nhà Chanyeol, mặc cho tôi điên cuồng đòi đưa anh ấy đến bệnh viện.
Mẹ Chanyeol vừa thoáng thấy con trai mình đã ngất xỉu, bố anh cũng không khá hơn là mấy. Tôi dù có bình tĩnh kiên cường hơn họ thì trong lòng cũng đã sớm trống rỗng.
Khóc lóc đến thương tâm chưa chắc đã đau đớn. Nước mắt không rơi chưa chắc trong lòng không có thương tổn.
Khóc cũng không khóc được thành tiếng, đó mới là đau đớn sâu sắc nhất.
.
.
.
Tôi bước vào phòng Chanyeol, không bật đèn, chỉ lặng lẽ ngồi vào một góc. Căn phòng giờ này đã trống không. Thì ra anh ấy đã sớm chuẩn bị chu toàn như vậy, nhưng không phải là sang Mỹ sống một cuộc đời viên mãn, mà là để chết.
Suho đẩy cửa bước vào, ánh đèn đột ngột bật lên khiến tôi nhất thời choáng váng. Anh ấy mang theo một cái thùng cactoon.Tôi còn nhớ như in, trong thùng này chứa toàn những kỉ vật của chúng tôi. Ngày đó tôi lặng lẽ đem bỏ trước cửa nhà Chanyeol, cũng là đem tái tim cùng tình yêu của mình đặt nơi đó, sẽ không lấy lại nữa…
Chưa bao giờ nghĩ đến lại có một ngày như hôm nay…
-Chanyeol để lại thư cho anh, nói rằng sau này khi em sắp rời khỏi thế giới này, hoặc giả có chuyện không may xảy, hi vọng anh lúc còn kịp hãy thay cậu ấy giải thích tất cả, nói cả đời này cậu ấy cũng chỉ có mình em. Cậu ấy mong phút cuối cùng em vẫn sẽ nhớ rõ trên đời này từng có môt người yêu em như vậy.
-Suho…-Tôi cất lời, giọng khản đặc – có chuyện gì vậy anh? Tại sao đột nhiên lại thành ra như thế này chứ?
-Chanyeol nói ngày đó cậu ấy giết chết tên thi quỷ kia, chính là quá hấp tấp muốn cứu em mà không kịp suy xét tình hình. Đây chính là tội danh giết đồng loại, chuyện lớn như vậy cậu ấy thậm chí còn không nói với anh một tiếng. Jane về Hàn Quốc là để điều tra, thế nhưng đã hết thời hạn vẫn chưa có manh mối nào chứng minh tên kia đã từng giết người. Và Chanyeol thì không có quyền động đến thi quỷ khi chưa có đủ chứng cứ, thế nên…
![](https://img.wattpad.com/cover/64226771-288-k554120.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic] Vũ điệu của máu // EXO // Chanyeol and Fictional girl
Fanfiction- Author: 👉👉👉👉teckun👈👈👈👈 - Casting: Chanyeol và Shin Min Ah (chính), IU, Suho and EXO members (phụ). - Rating: T - Category: Horror, Mistery, supernatural.