Chương 63 - Mộ Thiên đáng thương

4.6K 141 1
                                    

Lão giả ngồi ở trên ghế sô pha một mực hiền lành nhìn Mộ Kiệt cười. Kỳ thật theo Mộ Kiệt vừa tiến đến, hắn cũng đã đem nàng toàn thân cao thấp dò xét mấy lần. Nữ hài hơn 20 tuổi này tại lúc đối mặt với chính mình, còn có thẻ biểu hiện ra vẻ thong dong cùng trấn định.Nhưng chỉ bằng vào điểm này, đã chứng minh nàng không giống người thường.

Người này, có can đảm mà người khác không có, chỉ bằng vào việc nàng dám uống trà trên bàn là có thể nhìn ra. Thử hỏi có mấy người dám ở trong hoàn cảnh lạ lẫm, không chút do dự mà uống trà của sát thủ giết người không chớp mắt ? Lão giả ra hiệu mấy người Bạch Phong ngồi xuống, lúc này mới chậm chạp mở miệng :

"Mộ tiểu thư, cô vẫn khỏe"

Mộ Kiệt nhìn bàn tay duỗi ra trước mặt, đối với việc cực không muốn tiếp xúc với người lạ của nàng, không thể nghi ngờ la một nan đề. Nhưng là đối phương so với mình lớn tuổi hơn rất nhiều, hơn nữa tạm thời không biết hắn thân phận gì, vì vậy dù nàng không muốn, cũng chỉ cho có vươn tay ra, nhẹ nhàng nắm thoáng một cáí.

Đang ngồi cũng không phải bình thường người, tất cả mọi người đều nhìn ra khi Mộ Kiệt bắt tay, lông mày có chút nhíu chặt. Đối với lần đầu tiên bắt tay đối phương mà nói, đích thật là một hành động thập phần không lễ phép. Thậm chí có vài hắc y nam tử đã chạm đến súng vắt bên hông, đối với bọn họ mà nói, vũ nhục người đang ngồi trên ghế sofa, chẳng khác nào đánh vào mặt bọn hắn.

Lão giả cũng nhìn ra phản ứng của Mộ Kiệt chính là cùng những người khác bất đồng. Hắn cũng không thấy Mộ Kiệt thất lễ, trái lại càng thêm thưởng thức tiểu cô nương hơn 20 tuổi này. Tiểu Vân a ? Ngươi như thế nào lại sinh ra một người con gái như thế này ? Lão giả nhìn xem khuôn mặt của Mộ Kiệt cùng Lý Vân có chút tương tự, lại phảng phất nhớ tới năm đó. Cái kia quãng thời gian vô tư vô lự, đối với mình hiện giờ, có lẽ là một loại hy vọng xa vời ?

Cảm giác chính mình thất thố, lão giả lập tức điều chỉnh trở lại, hắn vung tay lên, để những người không có phận sự đều lui ra ngoài, mới mở miệng nói lên chính sự:

"Mộ tiểu thư, có lẽ cô đã biết rõ ta tìm cô là muốn nói đến việc gì? " Lão giả chậm rãi nói, ngữ khí trở nên nghiêm túc. Mô Kiệt đặt chén trà xuống, nhẹ nhàng gật đầu " Ân".

"Mộ tiểu thư đã minh bạch, ta đây cũng không nói thêm lời, mục đích của cô và ta giống nhau, lại có chung kẻ thù, ta thật cao hứng khi có thể cùng cô hợp tác. Ta tin tưởng, mẹ cô tại đại hạ biết được cũng sẽ thật cao hứng đây"

Mộ Kiệt nghe người đối diện nhắc đến mẹ của mình, đột nhiên ngẩng đầu lên, hung hăng nhìn chằm chằm lão nhân trước mặt, từ trong kẽ răng thốt ra mấy chữ

"Ông...nhận thức mẫu thân của tôi ?"

"Ha ha" lão giả nghe xong lời Mộ Kiệt, thoải mái cười cười "Đâu chỉ là nhận thức, hai người chúng tôi còn là bằng hữu thanh mai trúc mã lớn lên cùng nhau". Người đang ngồi, ngoại trừ lão nhân đang nói chuyện, cũng không lộ ra ánh mắt kinh ngạc, dù sao "thanh mai trúc mã" bốn chữ này cũng dễ dẫn người ta liên tưởng. Không đợi Mộ Kiệt đặt câu hỏi, lão giả lại mở miệng nói "Mộ tiểu thư, cô không biết thủ đô lâm thời có quy cũ, hắc đạo tự nhiên cũng như thế. Cứ 10 năm một lần, các lãnh đạo hắc đạo lại mờ một lần hôi nghị. Đến lúc đó, trong nước, thậm chí những hắc bang có uy tín ở nước ngoài cũng đến tham gia. "Giản" tự nhiên cũng có mặt trong đó, cho nên...".

[BHTT][Edit-Hoàn] Yêu Chỉ Cần Ta và Ngươi - Hiểu BạoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ