Hoa Kì lạy không sai biệt lắm, dạ dày cũng thoải mái không ít, thở gấp một hớp khí ngồi dậy.
"Nôn xong?"
Hoa Kì sợ hết hồn, lúc này mới thấy Trang Hào mặc áo sát nách ngồi trên ghế trước mặt.
"Sao anh ở nơi này?" Hoa Kì kinh ngạc nói.
Trang Hào xoa cánh tay, cười nhạo nói: "Không uống được thì đừng tỏ vẻ, biết rất rõ ràng mình không thể uống..., còn cố chết uống."
Hoa Kì cho là mình đang nằm mộng, giơ tay lên muốn dụi mắt xem có phải là mộng hay không, kết quả tay mới vừa đụng phải mắt đã cảm thấy trên mặt dán thứ gì, cậu vội vã lấy tay sờ, giống như bị dán một khối băng gạc: "Mặt em sao vậy?"
Trang Hào đứng lên, cầm lấy cây chổi ở một bên thu dọn đồ Hoa Kì nôn ra, nói: "Cậu đúng là ngốc quá chừng, uống chút rượu thì đánh rắm cũng không biết, người khác đâm cậu đều mất công."
Hoa Kì sững sờ, vội vàng xuống giường, ở trong căn phòng xa lạ qua lại xoay quanh.
Trang Hào cau mày: "Cậu tìm gì đấy?"
"Gương, em tìm gương." Hoa Kì quay đầu lại nói: "Trong phòng có gương không?"
"ĐM, trong tủ đấy."
Hoa Kì vội vàng mở tủ, trên cửa tủ có khảm một cái gương nhỏ, Hoa Kì quan sát mình trong gương, một khối băng gạc thật dầy bịt hết má trái, cậu giơ tay từ từ vén băng gạc lên, thấy một vết thương không lớn không nhỏ, vết thương đã đọng máu, mặt trên còn có một lớp bột màu trắng, chắc là thuốc.
Hoa Kì dán băng gạc lại, xoay người hỏi "Mặt em sao lại bị thương?"
Trang Hào dọn dẹp sạch sẽ đồ Hoa Kì nôn ra, lại dùng giẻ lau lau mấy lần, lúc này mới nói: "Bình rượu bể, mảnh thủy tinh văng trúng."
Nghe Trang Hào nói như thế, lúc này Hoa Kì mới chú ý tới trên mặt cùng trên người anh không thiếu vết thương, nhưng cũng không quá đáng lo, chỉ có vết thương trên cằm, chưa trải qua bất kỳ xử lý gì, mặc cho máu khô ở nơi đó.
"Các người đánh nhau?" Hoa Kì điên cuồng hỏi một câu, còn nói: "Có phải cùng Bàng Suất hay không? Hắn ở đâu?"
Trang Hào gãi gãi đầu, ngồi ở mép giường ngậm điếu thuốc nói: "Đánh chạy, còn bị thương nghiêm trọng hơn tôi, bị Vương Văn Đào đập hai bình rượu."
"Nghiêm trọng như thế?" Hoa Kì hoảng sợ nói.
Trang Hào cười lạnh một tiếng: "Sao? Đau lòng?"
Hoa Kì nhún nhún vai: "Đau lòng cái lông ấy, em với hắn đâu có quan hệ gì." Hoa Kì ngồi xuống bên cạnh anh, nghiêng đầu nhìn cằm Trang Hào: "Còn anh, không sao chứ?"
Trang Hào cười cười: "Chút vết thương nhỏ không tính là cái gì."
Hoa Kì nhìn Trang Hào từ trên xuống dưới, do dự nói: "Cái đó. . . . . . Cái đó, cô gái kia là bạn gái anh sao?"
"Bạn gái?" Trang Hào sửng sốt: "ĐM cậu, tôi lấy đâu ra bạn gái, đó là chị họ tôi, con gái bác, không biết trong óc cậu ngày ngày nghĩ cái gì, chẳng lẽ tôi đi với cô gái nào cậu cũng nghĩ đó là bạn gái tôi à?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Tắm Cho Đại Ca
HumorTác giả: Kinh Thành Nam Sủng Thể loại : Đam mỹ ,Hiện đại, H văn ,HE Convert: Ngocquynh520 Edit: Đầm♥Cơ + Snoo ****Ai dị ứng Boy Love thì thỉnh click back a~~~~~ ****Nguồn bên Phù Anh Các Bản dịch chưa được sự cho phép của dịch gi...