Nhục Cầu nhe răng, Vân Phong liền cảm thấy có chút không thích hợp. Đến khi nhìn thấy Nhục Cầu miệng đầy răng nanh muốn hung hăng cắn Phòng hộ mảnh vật tâm Vân Phong liền co rụt lại, thứ đồ trân quý kia là nàng phải xuất ra hai khối khoáng thạch cao cấp để mua được, cũng không thể bị vật nhỏ này cắn một ngụm làm hỏng!
" Ngươi dám cắn! " Vân Phong lớn tiếng nói, Nhục Cầu miệng nhe răng cứng ngắc dừng ở bên cạnh Phòng hộ mảnh vật. Chỉ còn mấy phân nữa thôi răng nanh sắc nhọn sẽ cắn thật sâu vào! Vân Phong đột nhiên nhấc cổ Nhục Cầu lên đem nó đưa tới trước mắt mình, tay ngọc cầm lấy Phòng hộ mảnh vật đang ở bên trong móng vuốt của Nhục Cầu nhưng tiếc rằng vật nhỏ này tựa hồ không chịu buông tay.
Vân Phong thấy bộ dáng này của Nhục Cầu thi có chút khó hiểu nhưng hiện tại quan trọng là phải lấy lại Phòng hộ mảnh vật. Vân Phong đột nhiên cười hắc hắc, Nhục Cầu trừng mắt to nhìn Vân Phong liếc mắt một cái.
" Mau đưa cho ta! Nếu ngươi không đưa, về sau sẽ không có khoáng thạch ăn...... "
Nhục Cầu thân mình run lên, thân thể nho nhỏ nghe thế đột nhiên vặn vẹo một cái, cái đuôi quất quất vào tay Vân Phong, cặp mắt nhỏ kia rút đi vẻ hung ác chỉ còn lại tràn ngập lên án, Vân Phong bị bộ dáng đáng yêu của Nhục Cầu kích thích có chút hoảng hốt, thiếu chút nữa liền thay đổi lời nói cũng may nàng kịp kiên trì, con ngươi đen dừng ở Nhục Cầu đối với nó ngoắc ngón tay nói,
" Hiện tại, đem thứ này đưa cho ta. "
Nhục Cầu tràn đầy lên án nhìn Vân Phong xong lại cúi đầu hung ác nhìn Phòng hộ mảnh vật tựa hồ thứ này là oan gia của nó. Trời mới biết này căn bản là không phải là cái gì Phòng hộ mảnh vật mà là oan gia của vật nhỏ. Nhục Cầu sở dĩ kỳ quái như vậy là có nguyên nhân, Vân Phong cho dù có vài cái đầu cũng sẽ không nghĩ ra.
Hai người giằng co một lúc vẫn là Vân Phong chiếm thượng phong, Nhục Cầu tràn đầy không cam lòng buông lỏng móng vuốt ra Phòng hộ mảnh vật liền rơi xuống đùi Vân Phong. Vân Phong nhìn thấy không khỏi nhẹ nhàng thở ra lập tức lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật sư tôn đưa cho nàng bỏ vào. Nhục Cầu không có biện pháp tiến vào bên trong nhẫn của sư tôn chứng minh năng lực của sư tôn ở phía trên Nhục Cầu, vẫn là đặt ở nơi này có vẻ an toàn. Khi đem Phòng hộ mảnh vật bỏ vào, Nhục Cầu có chút phẫn nộ xoay người đem mông nhỏ nhắm ngay Vân Phong.
Vân Phong cười kẻo Nhục Cầu quay lại, nói," Ngươi nói cho ta biết, vì sao đối với vật kia phản ứng lớn như vậy? "
Nhục Cầu tràn đầy không cam lòng thấp giọng kêu to một tiếng, Vân Phong xấu hổ giật nhẹ khóe miệng," Ha ha...... Ta đã quên nghe không hiểu ngươi nói gì ..... "
Nhục Cầu tựa hồ bị những lời này chọc giận, thân mình đột nhiên xoay một cái, đem mông nhắm ngay Vân Phong, sau đó thân mình chợt lóe liền đi vào bên trong vòng tay trữ vật của Vân Phong, mặc cho Vân Phong dỗ như thế nào Nhục Cầu cũng không quan tâm, xem ra lần này cơn tức không nhỏ a.
Vân Phong bất đắc dĩ cười cười, phòng hộ mảnh nhỏ thế nhưng khiến Nhục Cầu có phản ứng lớn như vậy. Bộ dáng hung ác kia tựa hồ thứ này là kẻ địch của nó, nếu cắn một miếng sẽ phát sinh hậu quả gì...... Mày Vân Phong nhẹ nhàng nhăn lại, quên đi, bây giờ không nghĩ việc này, trước cùng phụ thân thương lượng một chút về sự tình của Vân gia mới đúng.