CHƯƠNG 4: CĂN TIN

125 5 4
                                    

   Căn tin của trường rất rộng lớn, kiến trúc hiện đại, phục vụ đầy đủ từ thức ăn đến nước uống, từ các món ăn vặt đến các món chính, chất lượng món ăn như nhà hàng 5 sao và dĩ nhiên giá cả cũng không phải đắt bình thường. Do diện tích rộng , nhiều nhân viên phục vụ nên không xảy ra hiện tượng chen lấn, không có chỗ ngồi như các căn tin ở trường khác. Ở đây mỗi bàn dài hình chữ nhật có 12 chỗ ngồi, mỗi bên bàn 6 chỗ. Trường chỉ dạy vào buổi sáng, bắt đầu từ 7 giờ sáng, 9 giờ giải lao, 10 giờ vào lớp và tan học lúc 12 giờ, mỗi buổi học chỉ học một môn. Do đó nó có 1 giờ đồng hồ để ăn ở căn tin.

   Vừa vào căn tin nó đã chọn ngay 1 bàn, ngồi ở giữa 1 bên bàn, không cần nhìn thực đơn nó đã kêu 1 dãy các món ăn làm nhân viên phục vụ choáng váng.

_ Trứng cá hồi, lẩu hải sản, súp trứng, susi cá ngừ, mì tương đen, cá lóc kho tàu, pizza, gà chiên nắm, heo sữa quay, tôm hùm hấp, sò huyết nướng, canh tổ yến, bánh ngọt chocola, kem dâu loại lớn, trái cây tráng miệng, nước ép táo. Có gì mang đó, các anh có 10 phút – nó nói một tràng không nghỉ.

   Tội nghiệp anh chàng nhân viên phục vụ khốn khổ khi gặp trúng khách như nó. Anh ta chép không ngừng nghỉ toát mồ hôi hột sợ bỏ sót món nào, anh ta thề ngày sau gặp nó sẽ không điên mà lại phục vụ. Nghe nó ra lệnh xong anh ta sửng sốt 15 giây rồi chạy như điên về phía nhà bếp mà quên luôn câu nói muôn thuở 'Vâng, thưa quý khách sẽ có ngay', chắc đây là lần đáng nhớ nhất trong cuộc đời làm nhân viên phục của mình.

   Đúng 10 phút sau các món mà nó gọi đã được đặt đầy chiếc bàn dành cho 12 người ăn.'Nơi này phục vụ không tệ' nó thầm nghĩ mà không biết rằng vì nó là người đầu tiên vào căn tin gọi món, trước đó căn tin đã chuẩn bị trước nên mới có thể miễn cưỡng đáp ứng nhu cầu của nó. Vừa dọn lên bàn nó đã tập trung vào chuyên môn, ăn như bị bỏ đói nhiều ngày. Trong mắt nó giờ đây chẳng còn gì ngoài thức ăn. Căn tin giờ đã đông hơn, mọi người nhìn nó như sinh vật lạ rớt tròng mắt khi thấy 1 cô gái xinh đẹp như thiên thần nhào ăn hết món này đến món khác, vừa ăn vừa uống, mắt nhìn hết món này tới món kia, tay gắp không ngừng nghỉ, miệng đầy thức ăn, nhìn kiểu ăn uống mất hình tượng như nhà quê chưa bao giờ ăn những món ngon của nó không ít người bĩu môi khinh thường.

   Bọn hắn vừa vào đã trông thấy cảnh ấy không khỏi trợn tròn mắt, trừ hắn khuôn mặt ngàn năm không đổi, lúc này bên cạnh bọn hắn có 2 chàng trai nữa cũng đẹp trai không kém Phong và Vũ. Bọn hắn vừa vào đã kéo theo sự chú ý của mọi người từ nó đặc biệt là bọn con gái, bọn chúng la hét, bu xung quanh 5 người như kiến bu đường nhưng không ai dám tới gần vì ánh mắt đóng băng của hắn, 1 lũ hám trai. Bọn hắn đều nhìn mấy đứa con gái này bằng ánh mắt chán ghét, lạnh nhạt, không quan tâm, khinh bỉ, duy chỉ có Phong là còn nháy mắt tươi cười nhưng nụ cười không tới đáy mắt. Thấy phiền hắn liếc bọn chúng bằng ánh mắt rét lạnh ý bảo 'Cút' làm cả căn tin giảm tới âm độ, đông cứng mọi thứ, im lặng, tất cả đều im lặng, đứng im tại chỗ run như cầy sấy. Điều này có thể được xem là ngưng đọng thời gian nếu như không có tiếng phát ra từ bàn của nó. Nó người duy nhất nãy giờ không để ý tới bọn hắn và không khí xung quanh, vô tâm vô phế ăn uống mà ngây ngô không hề biết mình lại một lần nữa trở thành trung tâm của sự chú ý. Bọn hắn đứa ánh mắt thú vị, tò mò, đánh giá, nghiền ngẫm về phía nó.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Apr 25, 2016 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Ta là của nhauNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ