CHAP 41: BẠN CŨ CỦA MẸ.

811 4 0
                                    

Anh nhất định làm em yêu anh - chương 41

CHAP 41: BẠN CŨ CỦA MẸ.

Tiên vừa ngồi xuống, ông ta đã lên tiếng:

-Tên cháu là gì?

-A, dạ cháu có thể biết tên ông trước được không ạ?- Tiên dè dặt hỏi lại.

Người đàn ông đó nhíu mày, rồi một lát sau nói:

-Nguyễn Ngọc Nam!

-A,- Tiên nói nhỏ nhỏ- Hình như chúng ta không biêt nhau thì phải.

-Đúng vậy, giờ cháu trả lời ta đi.

-Vâng...- Tiên lại do dự, xong cũng trả lời- Cháu là Trần Thủy Tiên.

-Mẹ cháu..-Nam đang nói lại dừng lại.

-Mẹ cháu ý ạ? Mẹ cháu là luật sư Hoàng Anh.- Tiên ngạc nhiên, vừa hôm trước mẹ Phong cũng có hỏi câu đó.

-Hoàng Anh?- Nam hơi nhíu mày, nhìn Tiên một lúc rồi tự nói một mình- Con của em đã lớn thế này rồi sao?

-Dạ? - Tiên nghe thấy Nam lầm bầm nhưng không nghe rõ nên phải hỏi lại.

-Không có gì..sao cháu lại ở đây?

-Dạ, bạn cháu mời cháu đến đây ạ, ông có hỏi gì nữa không ạ?

-Không..

-Vậy cháu xin phép.-Tiên đẩy ghế đứng dậy, đi lại chỗ của Phong.

Nam nhìn theo Tiên đi về phía Phong. Thật không khác gì cả, Tiên là hình ảnh của Anh hai mươi năm trước, chỉ có điều Tiên không lạnh lùng như Anh mà thôi. Suốt hai mươi năm qua Nam vẫn chưa lập gia đình, và cũng chưa từng nếm mùi vị gia đình ra sao. Nhớ lại ngày xưa, khi mới sang Pháp, Nam cũng có quen một cô gái nhưng họ cũng không thành do Nam không thể quên được Anh giờ đây hiện tại thì Nam vẫn sống một mình.

Tiên đi về phía bàn mà lòng không khỏi thắc mắc, đó là ai nhỉ? Sao mặt ông ta quen quen mình đã nhìn ở đâu rồi thì phải. Hơn nữa sao ông ta lại hỏi về mẹ chứ? Hôm trước mẹ Phong cũng hỏi cô như vậy và hình như bà ấy không có thiện cảm với mẹ cho lắm. Thật đau đầu, phải về hỏi lại mẹ mới được. Tiên cứ vừa đi vừa nghĩ nên đã đi đến bàn Phong từ lúc nào rồi, ngước lên nhìn Phong, bắt gặp nụ cười của Phong, Tiên chợt nhận ra khuôn mặt này...chẳng phải là khuôn mặt của người đàn ông Tiên vừa nói chuyện sao? Sao họ lại giống nhau vậy chứ? Chỉ có thần thái, biểu cảm khuôn mặt khác nhau mà thôi.

-Sao vậy?- Phong lên tiếng hỏi khi thấy Tiên cứ đứng nhìn mình.

-A, không có gì..-Tiên giật mình rồi nói- Ta về được không?

-Ừm.-Phong cười rồi đẩy ghế đứng dậy, kéo tay Tiên- Chúng ta đi chơi đi..

-Hả? Lại đi chơi..?-Tiên chỉ mới phản ứng được như vậy thì đã bị Phong kéo ra cửa mất rồi.

Nam nhìn theo đến khi Tiên ra khuất cửa, lúc đó Phong cũng ngoảnh lại cười với Tiên, Nam giật mình khi nhìn khuôn mặt Phong...cố nhắm mắt để trấn tĩnh lại chính mình, nhưng không được, lẽ nào..Nam lấy điện thoại ra và gọi cho một người.

Anh Nhất Định Làm Em Yêu AnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ