Chương 9: Đi cướp Ma Cung

2.6K 151 3
                                    

Chương 9: ĐI CƯỚP MA CUNG



Hoa Lôi sợ hãi, đứng bật dậy: "Ngươi ở đâu?"

Đang nói chuyện, một luồn ánh sáng đen từ trong tường xuyên đến, luồn ánh sáng này dừng lại trong phòng làm việc, chậm rãi biến thành một hình người, sau đó xuất hiện mặt mũi cùng thân mình.

Một suất ca mặc âu phục thẳng đứng thản nhiên xuất hiện trước mặt Hoa Lôi. Hoa Lôi ngã lảo đảo xuống ghế ngồi phía sau, cô lớn như vậy, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy loại cảnh tượng này.

"Thiên Luân, muội đừng sợ, là ta, ta là Hạo Thiên." Hạo Thiên đi đến bên người Hoa Lôi nhẹ giọng.

"Ngươi muốn làm gì?" Hoa Lôi rất nhanh trấn định lại, cô lạnh lùng liếc mắt hỏi.

"Thiên Luân, chúng ta chia lìa hơn một nghìn năm, chẳng lẽ muội không nhớ ta sao? Chẳng lẽ muội không muốn cùng ta tụ họp sao?" Hạo Thiên đau lòng hỏi.

"Thực xin lỗi, không muốn." Hoa Lôi lạnh lùng trả lời.

"Thiên Luân, chẳng lẽ muội còn yêu tiện nhân Mộ Thần kia?" Nói tới đây, trong mắt Hạo Thiên hiện lên một tia sát ý.

"Im miệng, ta không cho phép ngươi mắng nàng." Hoa Lôi giận dữ hét. Nhìn thấy sát ý trong mắt Hạo Thiên ngày càng đậm, trong lòng cô cả kinh. Lập tức, cô làm ra vẻ mặt đạm nhạt, lộ ra một nét cười gọi hồn đoạt phách, đi đến bên người Hạo Thiên.

" Ngươi thực sự nhớ ta như vậy sao?"

"Đúng vậy, rất nhớ, nhớ muội đến điên rồi!" Hạo Thiên tham lam si ngốc nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ của Hoa Lôi.

"Thật sự?" Hoa Lôi quay đầu hỏi, ánh mắt câu lên mê hoặc.

"Thật sự, ta thề." Hạo Thiên vội vàng nói, chỉ sợ Hoa Lôi không tin.

"Nga?" Hoa Lôi chậm rãi chuyển qua phía sau hắn.

Hạo Thiên muốn xoay người nhìn cô, cô lập tức dùng âm thanh ngọt ngào ôn nhu ngăn cản "Đừng nhúc nhích."Âm thanh nhu mị đến tận xương, dù là sắt thép cũng biến thành chỉ mỏng. 

Hạo Thiên lập tức bất động, nói: "Được, ta không động. Muội ở phía sau người ta làm gì?"

"Ha ha, ngươi đoán?" Âm thanh của Hoa Lôi vẫn ôn nhu y như cũ, chẳng qua, trên tay thiết côn cô giấu phía sau chậm rãi nâng lên. Ý cười giả tạo trên mặt lập tức biến thành cười đắc ý, nặng nề đánh xuống một côn trên đầu hắn.

Thân hình Hạo Thiên trúng một gậy, thân thể hắn chấn động, cứng đơ đến một lúc mới chậm rãi hoạt động lại.

Hoa Lôi ra tay rất nặng, tay bị dư chấn liền run lên, cô ném thiết côn trong tay xuống, ôm lấy tay phải của mình. Nhìn thấy Hạo Thiên không ngất, tim cô nhảy dựng lên. Một gậy kia đối với hắn giống như là không có ảnh hưởng gì. Cô liền không suy nghĩ nhiều, xoay người hướng cửa ra mà chạy. Bước chân vừa mới nâng lên, đã bị một lực thật lớn kéo cô trở về.

"Vì sao?" Hạo Thiên nặng nề, "Vì sao muội lại đối xử với ta như vậy?"

"Ta căn bản không thương ngươi." Hoa Lôi cũng không quay đầu lại trả lời. Thảm, lần này chết chắc rồi.

[BH-Edit] LINH DỊ CỬU THIÊN - TUYỆT CA (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ