Chương 4: Mê Tình

3.7K 238 7
                                    

Chương 4: MÊ TÌNH

"Thiên Luân, Thiên Luân"

Lăng Linh không ngừng lặp lại để nhớ kỹ tên này, cảm giác rất quen thuộc. Đột nhiên, trong đầu nàng cực kỳ nhanh hiện lên một màn ảnh. Trước một đại môn gió xoáy rung chuyển, giống như có hai người, trong đó một người tiến vào trước cổng đại môn, người kia muốn bắt được nàng, nhưng không thể bắt lấy, chỉ có thể phát ra một tiếng kêu tê tâm liệt phế, "Thiên Luân —— "

"Cốc cốc cốc" cửa phòng bị người gõ lên.

"Vào đi." Lăng Linh ngồi thẳng thân mình, đem những suy nghĩ lung tung kia giấu vào sau đầu.

Cửa kêu lên một tiếng liền mở, Hoa Lôi như một con mèo dễ thương đi đến, quấn bên người Lăng Linh

"Lăng tổng, nơi này có một phần văn kiện cần ngài kí tên." Cô phủ xuống thân thể Lăng Linh, ở bên tai Lăng Linh thổ khí như lan.

Lăng Linh cảm giác bên tai ngưa ngứa, mặt của nàng cũng đỏ lên. Nàng nghiêng đầu, ngồi thẳng người, giữ khoảng cách cùng Hoa Lôi.

Hoa Lôi cười khanh khách một tiếng

"Ô~, Lăng tổng giám đốc của chúng ta còn thẹn thùng a." Cô dựa lên trên bàn, đôi mắt câu hồn nhìn chăm chăm Lăng Linh, cười khẽ: "Cô khẩn trương cái gì, chúng ta đều là nữ nhân, cô còn sợ tôi ăn cô sao?"

Lăng Linh mặt đỏ bừng, nàng đem văn kiện trong tay đơn giản nhìn sơ qua một chút, sau đó vung bút ký tên, giao cho Hoa Lôi.

"Ký tên xong rồi, cô vội có thể đi"

"Công việc ngày hôm nay chỉ có như vậy thôi" Ngụ ý chính là cô có rất nhiều thời gian rảnh ở trong này chơi. Hoa Lôi cười dễ thương, trong mắt ôn nhu cơ hồ có thể ninh nổi trên mặt nước.

Lăng Linh bị cô nhìn toàn thân nóng lên, tim đập tăng tốc. Nữ nhân này thật đúng là yêu tinh, nàng là nữ nhân cũng chịu không nổi cô, nếu là nam nhân chỉ sợ sớm đã tan hồn bạt vía.

Hoa Lôi giơ tay lên, đầu ngón tay thon dài nhẹ nhàng xẹt qua gương mặt của nàng, đảo qua môi.

"Gương mặt thực sự quá tinh xảo" Âm thanh của cô truyền vào tai nàng giống như ma chú.

Toàn thân Lăng Linh chấn động, chỉ cảm thấy cả thân run lên. Nàng lui về phía sau, gắt gao tựa vào trên ghế sa lon, muốn tránh Hoa Lôi xa một chút.

"Sao cô khẩn trương như vậy, tôi cũng không phải Mãnh Hổ." Hoa Lôi bật cười "Lăng Tổng của chúng ta thật thú vị."

"Thú vị?"

Lăng Linh chỉ cảm thấy tim đập càng muốn lớn tiếng hơn, người này nói giống như là rất đúng.

"Đúng vậy, chỉ nhẹ nhàng chạm xuống gương mặt cô, cô liền khẩn trương như thế, chẳng lẽ cô nghĩ sẽ làm gì hay sao?" Hoa Lôi cười nhẹ mang theo văn kiện phong tình vạn chủng đi ra ngoài.

Lăng Linh như vừa được đại xá, hô một tiếng nặng nề như xả giận, mới phát hiện trên trán đã ướt đẫm mồ hôi. Vừa rồi Hoa Lôi như vậy thật giống như nữ nhân hư hỏng trên TV, cố tình câu dẫn nam nhân. Nàng lắc lắc đầu, ý nghĩ của thực sự rất buồn cười. Nàng lại không phải nam nhân, cô câu dẫn nàng làm cái gì?

[BH-Edit] LINH DỊ CỬU THIÊN - TUYỆT CA (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ