Ba người cảm thấy cứ lái xe đi không phải là cách, vậy nên quyết định tìm một chỗ nghỉ ngơi. Đào Chân nói mình có biệt thự nhỏ tại phía bắc, cách mục đích không xa, tới nơi vừa lúc trời sắp tối, nghỉ một đêm là có thể chạy đi. Tả Minh Vũ cùng Nghiêm Học bàn bạc một hồi, cảm thấy đề nghị không tệ lắm, vui vẻ đồng ý.
Lúc ba người tới biệt thự nhỏ thì đã hơn sáu giờ chiều, xung quanh bắt đầu tối xuống, trời mờ xám nhìn không rõ phương xa. Loại cảm giác này thật không tốt, khiến người cảm thấy rất bất an.
Ba người cẩn thận đi vào sân biệt thự, nghiêng tai lắng nghe, không có tiếng động gì thì Đào Chân mới mở cửa ra. Nhà Đào Chân là cửa điện tử, con mắt y đối diện với mắt điện tử, laser đỏ quét qua xong *két* một tiếng mở cửa.
Nghiêm Học kích động nói.
"Gián điệp có khác! Minh Vũ, anh nói xem sao trước đây em không phải là gián điệp nhỉ?"
"Thật là, không có thứ gì là em không hâm mộ!" Tả Minh Vũ xoa đầu Nghiêm Học.
"Ha ha, các người nhanh đi vào nhà. Tường và cửa nhà tôi làm bằng chất liệu đặc biệt nên rất an toàn, chúng ta cứ yên tâm ở đây một đêm." Đào Chân đẩy cửa vào trước.
Vì tiết kiệm đồ ăn có thể cất chứa, ba người tại tủ lạnh trong nhà Đào Chân kiếm chút rau dưa và thịt nấu cơm, may là tủ lạnh của y vừa mới bổ sung thực vật.
Nấu ăn đương nhiên là đại nhân Tả Minh Vũ vạn năng của chúng ta. Tay nghề của anh khiến Đào Chân kinh ngạc, nhịn không được khen anh giỏi, tài nấu ăn không thua gì siêu cấp năm sao, đặc biệt cảm thán nói.
"Thì ra tiểu thuyết đam mỹ nói tiểu công biết nấu ăn đều là sự thật!"
Tả Minh Vũ nghe xong thầm rối rắm một phen, bình thản nói.
"Tôi chỉ nấu cho bà xã ăn, lần này lời cho anh." Nói rồi điều chỉnh biểu tình vốn đã nghiêm túc càng nghiêm nghị hơn, nói tiếp. "Bây giờ bàn chuyện chính."
Đào Chân và Nghiêm Học cũng điều chỉnh lại trạng thái, nhìn chăm chú Tả Minh Vũ.
Anh im lặng một lúc mới từ từ nói.
"Tôi nghĩ, tôi biết chỗ bắt đầu bệnh độc." Tả Minh Vũ nói.
"Cái gì??? Sao anh biết được!?" Đào Chân kinh ngạc kêu lên.
Nghiêm Học không lên tiếng, chỉ dùng ánh mắt tràn đầy tin tưởng nhìn Tả Minh Vũ.
"Thật ra năm nay tôi đã một trăm ba mươi bảy tuổi." Tả Minh Vũ nói.
"!!!!!!" Nghiêm Học và Đào Chân chấn kinh!
"A Học, em có còn nhớ anh từng nói với em rằng anh là thể biến dị chứ. Gien và máu của anh khác với người bình thường, những khác biệt này là có nguyên nhân." Tả Minh Vũ nói xong từ từ nhắm mắt lại, nhíu chặt mày, dường như ngược dòng về quá khứ không muốn nghĩ tới. Qua thật lâu sau anh từ từ mở mắt ra, hé môi. "Khi đó..."
"Minh Vũ!" Nghiêm Học cắt ngang lời Tả Minh Vũ. "Đừng nói nữa. Không cần nói. Đợi anh đối chuyện này không còn thấy đau khổ rồi hãy từ từ nói cho em biết. Em không muốn để anh nhớ lại việc không muốn nhớ. Đợi anh cảm thấy thích thì hãy nói cho em, em sẽ cùng anh nhớ lại, đi cùng anh về quá khứ. Em không muốn thấy vẻ mặt đau khổ của anh."
BẠN ĐANG ĐỌC
Đánh cương thi, nói chuyện yêu đương
FantasyTên tác giả: Phạn Phạn Sama Thể loại: tận thế cương thi, ấm áp, 1×1, HE Tình trạng: hoàn Giới thiệu: Nghiêm Học biết được người yêu Tả Minh Vũ hóa ra không phải con người bình thường, bất tử, đã sống hơn một trăm tuổi! Cậu vừa định mặc kệ tất cả, số...