Nghiêm Học mở cửa chuẩn bị đi ra ngoài, nhưng bàn tay cầm nắm đấm cửa bị Tả Minh Vũ nhanh chóng kéo về, khóa cửa lại.
Tả Minh Vũ nắm đôi tay Nghiêm Học ấn trên tường, môi đến gần cổ cậu.
"A Học, có biết vì sao anh thân cận với cô ta như vậy không? Bởi vì em sẽ ghen. Anh thích nhìn em ghen vì anh, anh sẽ cảm thấy mình rất hạnh phúc."
Nghiêm Học nghe xong câm nín, nhìn trời trợn trắng mắt. Tên này nhưng lại vì lý do chuối như thế!
Không đợi Nghiêm Học nổi giận, Tả Minh Vũ nói tiếp.
"Nhưng sau này anh sẽ không làm như vậy nữa, bởi vì anh không muốn em khó chịu. Anh xin lỗi việc lần này, xin lỗi em."
Nghiêm Học nghe thế thì đâu thể giận được nữa.
"Minh Vũ, đây là anh nói, nhớ kỹ đó. Được rồi, em không giận nữa, thả em ra."
"Anh không thả." Tả Minh Vũ nói.
"Tại sao?" Nghiêm Học hỏi.
"A Học, anh muốn em, chúng ta làm đi!" Nói xong Tả Minh Vũ hôn lên bờ môi cậu.
Nghiêm Học bắt đầu chậm rãi đáp lại Tả Minh Vũ. Tả Minh Vũ thả tay cậu ra. Nghiêm Học thuận thế đưa tay vòng quanh cổ Tả Minh Vũ. Nụ hôn ngày càng nồng nhiệt. Tả Minh Vũ vừa hôn Nghiêm Học vừa kéo cậu lên giường, tay bắt đầu tà ác sờ soạng, mò tới chỗ cúc áo, cúc áo bỗng nhiên mở ra một nút. Khi Nghiêm Học kịp phản ứng thì áo đã hoàn toàn mở ra.
Hôn từng cái từng cái in trên lồng ngực Nghiêm Học, cậu khẽ rên.
"Minh... Minh Vũ... thôi... đừng... có... có mặt họ... đừng... đừng làm..."
"Ngoan, em nhỏ giọng một chút là được rồi." Tả Minh Vũ cười xấu xa, cúi đầu ngậm hạt đậu trước ngực Nghiêm Học.
Nghiêm Học rên rỉ, thoải mái đến cong lưng lên.
"Thoải mái không? A Học?"
"Ưm..."
"Muốn anh tiếp tục không?"
"Ư... muốn..."
Tả Minh Vũ tiếp tục liếm. Liếm chỗ mẫn cảm trước ngực Nghiêm Học, một bàn tay dọc theo hông Nghiêm Học trượt xuống bụng, lại xuống một chút, kéo khóa quần của cậu. Tay Tả Minh Vũ thò vào trong quần, sờ bên dưới...
Ngay lúc tay sắp đụng vào 'bé A Học' thì dưới lầu vang lên tiếng hét to của Đào Chân.
"Minh Vũ!!! A Học!!! Mau xuống dưới!!! Cương thi tới!!! Hình như còn là cao cấp!!! Mau xuống dưới a a a!!!!" Đào Chân ở dưới lầu không ngừng la hét, cứ lặp đi lặp lại mấy câu đó.
Tả Minh Vũ bỗng có cảm giác giọng Đào Chân như ma âm xuyên não, lòng thầm nguyền rủa y. Nhưng mà không thể bỏ mặc y bị cương thi ăn, cho nên anh rủa thầm một tiếng, bò dậy khỏi người Nghiêm Học.
Hai người nhanh chóng chỉnh lý quần áo, trang bị vũ khí xong, mở cửa xông xuống lầu.
Dưới lầu, Đào Chân đang hộ vệ hai cô gái sau lưng mình, cảnh giới nhìn ngoài cửa. Bên ngoài cương thi đập phá pha lê, đang định đánh vỡ võng chóng trộm để leo vào cửa sổ. Có một ít cương thi đã bẻ cong võng chống trộm, thò đầu và nửa người vào. Còn có một số cương thi mạnh đụng cánh cửa, định sau khi đụng hư cửa chống trộm dày thì xộc vào nhà. Cửa đã bị mấy cương thi tông đến rung rinh, chỉ sợ không chống được bao lâu thì cửa sẽ mở ra. Mùi xác thối không ngừng bay vào trong nhà.
![](https://img.wattpad.com/cover/77905293-288-k132427.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Đánh cương thi, nói chuyện yêu đương
FantasyTên tác giả: Phạn Phạn Sama Thể loại: tận thế cương thi, ấm áp, 1×1, HE Tình trạng: hoàn Giới thiệu: Nghiêm Học biết được người yêu Tả Minh Vũ hóa ra không phải con người bình thường, bất tử, đã sống hơn một trăm tuổi! Cậu vừa định mặc kệ tất cả, số...