Chương 5
Yulsic ngượng ngùng nhìn nhau. Có cái gì đó khiến cả hai cảm thấy nóng bừng lên. Hai nàng bối rối tách ra và không biết phải làm gì.
Sooyeon lập tức quay lưng, che đi đôi má đang nóng lên của mình.
Yuri chạy hết tốc lực ra khỏi khu rừng, làm những chỗ nàng lướt qua trông như vừa có một cơn lốc xoáy quét ngang. Nàng chạy thẳng vào phòng.
Tốc độ gió thổi của Yuri làm con vịt đang ngủ trưa tỉnh giấc. Cơn gió làm nó giật mình và nó chẳng biết chuyện gì đang xảy ra. Nó lặng lẽ nhìn trái rồi nhìn phải, cuối cùng nó thấy Yuri đang ngồi ở góc kia, trốn dưới cái chăn.
Yuri cầu nguyện để bản thân bình tĩnh lại. Nàng nghĩ mình sắp chết vì tim đập quá nhanh. “Ôi Thiên a~ Thiên a~ Con không muốn chết. Con không muốn chết đâu a.”
Bên ngoài, các tân binh đã trở về sau buổi luyện võ. Bọn họ dở sống dở chết sau buổi huấn luyện khắc nghiệt. Ai cũng rên rỉ thảm thiết vì đau. Tiếng gõ mõ đều đều văng vẳng đâu đó làm họ tò mò.
Bora và Sunhwa áp tai vào cửa phòng. “Nghe như có một vị sư đang đọc kinh a.” Sunhwa nói. “Trong phòng của chúng ta có vị sư nào hả?”
“Aigooo!” Shinyoung cốc đầu Sunhwa. “Yuri từng sống với các vị sư. Có lẽ là nàng ta. Vào trong thôi. Ta cần chợp mắt một lát trước bữa tối.”
{Kỹ viện, phòng của Sunkyu}
Sau khi trói Taeyeon lên, Miyoung và Yoona đến gặp công chúa.
Yoona lấy ra lá thư đã nhận được. Nàng đưa nó cho Sunkyu. “Công chúa điện hạ, đây đã là cái thứ tư rồi ạ. Chúng ta nên làm gì đây?” Yoona hỏi.
Thỉnh thoảng, Yoona nhận được những lá thư nặc danh. Mỗi cái chỉ chứa một từ duy nhất, giống như một loại mật mã.
Sunkyu lắc đầu. “Đây có thể chỉ là một trò đùa vì chúng ta không biết ai đã gửi nó cho ngươi.”
“Chữ viết trong mỗi lá thư đều thay đổi, kẻ này chắc hẳn không muốn bị nhận ra. Thứ này có thể đến từ một người hay một nhóm người.” Miyoung nói.
“Có điều ta không hiểu, đó là sao bọn họ lại gửi thư cho ta?” Yoona tự hỏi.
“Có lẽ vì ngươi mang kiếm bên mình nên bọn họ nghĩ rằng ngươi biết võ công.” Miyoung nói.
“Có rất nhiều người mang kiếm trong kinh thành. Sao lại là ta?”
“Có lẽ bọn họ cho rằng ngươi có sức mạnh đặc biệt hay võ công của ngươi giỏi hơn những kẻ khác. Ngươi có tiết lộ danh tính của mình cho ai không?”
“Ngươi biết ta hiếm khi nói chuyện với người khác mà.”
“Hay bọn họ thấy ngươi đánh nhau ở đâu đó?”
“Không thể nào. Ta không phô diễn võ công của mình ở đâu cả. Hôm qua, có một trận đánh nhau ở tửu lầu, nhưng ta chỉ trả tiền rồi rời đi, thay vì ngăn nó lại.”
“Có thể là ai đó trong Hoàng cung không?” Miyoung hỏi.
“Yoona, nói ta biết ngươi đã nhận những lá thư này ở đâu?” Sunkyu hỏi Yoona.