Khoảng cách từ thành Khâu Lũy đến thành Ngãi Y là rất xa, cho nên Cô Lăng Nguyệt đến thành Ngãi Y đã là chuyện của mười ngày sau.
Cấu tạo của thành Ngải Y cùng thành thị bình thường cũng không có gì khác nhau quá lớn, nhưng mà sau khi đi vào thì phát hiện ra chỗ khác nhau, bởi vì hành vi của người nơi này phi thường tục tằng, không bị trói buộc.
Trên đường đi cái gì bán được cũng đều có, nhưng mà những người kia đều mặc áo choàng đen, lại làm cho người ta không thấy rõ lắm chân diện mục của đối phương. Hôm nay thành Ngải Y đặc biệt chen chúc, bởi vì có rất nhiều người dũng mãnh vào đây, bọn họ cũng đều biết tin tức của Di tích Viễn Cổ hiện thế, chính bởi vì có nhiều người như vậy, cho nên thương nhân bán hàng cũng liền nhiều hết mức.
Đi trên đường lâu như vậy, Cô Lăng Nguyệt cũng có chút phong trần mệt mỏi, nàng hiện tại hi vọng nhất có thể được tìm một gian khách sạn để rửa mặt một phen, đổi một bộ quần áo sạch sẽ.
Nhưng mà, lúc Cô Lăng Nguyệt đi tìm khách sạn cùng tửu lâu phát hiện bi kịch một chút, khách sạn cùng tửu lâu cũng đều đầy rồi, nàng cơ hồ không tìm thấy chỗ có thể nghỉ chân.Ở chỗ này hiển nhiên là muốn ở lâu một đoạn thời gian, nếu như một mực không có chỗ ở, cái này thật sự thật là bất tiện, vì vậy, Cô Lăng Nguyệt cơ hồ tìm toàn gần hết thành Ngải Y, cuối cùng tại một quán tửu lâu tìm được một gian phòng cuối cùng.
Ngay lúc Cô Lăng Nguyệt muốn thanh toán tiền phòng thì một giọng nói lạ vang lên.
"Tiểu nhị, một gian phòng cuối cùng ta muốn."
Cô Lăng Nguyệt chuyển tròng mắt nhìn lại về phía bên cạnh, chỉ thấy một cô gái mặc váy dài màu hồng phấn lúc này vẻ mặt cao ngạo đứng tại bên cạnh mình, tóc dài được chải thành búi tóc xinh đẹp, trên người nàng ta mang đồ trang sức khắp nơi thể hiện nàng ta có tiền.Nữ tử này so với Cô Lăng Nguyệt lớn hơn một chút, tướng mạo cũng là tư sắc thượng đẳng, vừa đứng ở chỗ kia cũng có thể hấp dẫn không ít người nhìn lại.
Nhưng mà nhìn mặt nàng ta lộ vẻ cao ngạo cùng khinh thường, Cô Lăng Nguyệt không có mấy thiện cảm, người ở thế giới này sao vậy trời? Trong mười người đã có tám người không biết thu liễm tính tình, luôn cho rằng bản thân là trung tâm của thế giới.
Lại nhìn trên người cô gái kia đeo trang sức vàng bạc, với độ tuổi của cô gái này, một thân đeo đống đồ trang sức này không khỏi cũng quá kỳ quái một chút, cho dù có tiền, cũng không cần khoe khoang như vậy a...Bộ không biết nhìn như vậy rất thô tục sao?
Nghe được lời nói của cô gái phấn hồng này, tiểu nhị cũng lộ ra có chút xấu hổ, không khỏi mở miệng nói: "Cô nương, một gian phòng cuối cùng này đã bị vị cô nương này thuê rồi."
Ai ngờ cô gái váy phấn hồng kia sau khi nghe vậy thì hừ lạnh một tiếng, đưa mắt nhìn sang Cô Lăng Nguyệt, nguyên bản trên mặt nàng ta lộ vẻ khinh thường sau khi nhìn thấy diện mạo của Cô Lăng Nguyệt cũng không khỏi sững sờ, nhưng mà rất nhanh kịp phản ứng, sắc mặt biến thành có chút bất thiện: "Ngươi muốn bao nhiêu tiền ta cho ngươi, căn phòng này tặng cho ta."

BẠN ĐANG ĐỌC
[ Y thủ che thiên ĐN] Ngạo thế khuynh thiên-Huỳnh Thắm
Fiction généraleChỉ vì một sai lầm của Địa Phủ khiến cho một cô gái đang ở độ tuổi thanh xuân liền bị treo! Vì bù đắp sai lầm mà cho cô có một cuộc sống mới ở dị giới! Cũng từ đây thế giới của Y Thủ che thiên bị thay đổi!