Chương 17: Hôn môi.

6.7K 361 26
                                    

Trời bắt đầu tối hơn, ánh trăng cũng đã lên cao.

Cảnh Lăng nằm ở trên hai chân của Oanh Nhi, vẻ mặt thích ý.

Oanh Nhi mỉm cười nhìn Cảnh Lăng, lấy một chút nước đổ lên khăn tay. Cầm lấy tay Cảnh Lăng lau lên. Cảnh Lăng im lặng nhìn động tác của Oanh Nhi, cảm thấy khi Oanh Nhi tập trung làm cái gì, thật sự rất thu hút. Độ ấm trong lòng bàn tay hai người truyền qua lại nhau. Cảnh Lăng nhắm mắt tận hưởng Oanh Nhi phục vụ.

" Oanh Nhi, ngươi xem, ánh trăng đêm nay đẹp quá." Rút về hai tay đã được lau khô, Cảnh Lăng nâng tay, chỉ lên trời. Ánh sáng xuyên qua lá cây, chiếu xuống hai người, làm không khí xung quanh hai người càng thêm ấm áp.

" Vâng, rất đẹp." Ngẩng đầu nhìn ánh trăng, rõ ràng cũng không khác gì so với mấy ngày trước nhưng Oanh Nhi lại cảm thấy đúng là xinh đẹp hơn trước kia nhiều.

" Đừng ngồi, cùng ta nằm xuống đi." Cảnh Lăng vỗ vỗ bên người, " Ngồi như vậy ngẩng đầu không thấy mệt sao?"

" Tốt." Oanh Nhi mỉm cười, cùng Cảnh Lăng nằm trên mặt đất.

Cảnh Lăng đem đầu của mình tựa vào vai của Oanh Nhi, tìm kiếm một vị trí thoải mái.

" Công Chúa, thật là im lặng nha." Oanh Nhi nói.

" Ừ." Cảnh Lăng nhẹ giọng ừ một tiếng, " Bởi vì chỉ có ta vs Oanh Nhi nha."

" Công Chúa điện hạ, này địa phương, chỉ có hai chúng ta, người không sợ Oanh Nhi nhân cơ hội đối với người làm chuyện xấu sao?" Oanh Nhi nhẹ giọng nói.

" A" Cảnh Lăng nheo mắt, " Bản Công Chúa cũng không phải chỉ biết ngồi không."

" Công Chúa, Oanh Nhi nếu như muốn làm cái gì, người sẽ ngăn cản không được." Oanh Nhi cười nói.

" Ngươi cứ thử xem sao." Cảnh Lăng không chút để ý nói.

" Đây chính là Công Chúa nói , đừng có hối hận nha." Oanh Nhi nói xong xoay người ôm lấy vòng eo Cảnh Lăng, gãi vài cái.

" A..... ha ha..." Cảnh Lăng cố gắng, liền không nhịn được bật cười, " Oanh Nhi, ngươi... ngươi, tên vô lại...."

" Đa tạ Công Chúa khích lệ." Đáy mắt Oanh Nhi tràn đầy ý cười.

" Chờ.... Ngươi chậm một chút.... Dừng tay ngươi tên hỗn đản này!" Trên mặt Cảnh Lăng nhiễm thượng một tia đỏ ửng cùng với ánh trăng càng thêm mị hoặc. Oanh Nhi nhìn nhất thời mở to mắt.

Cảnh Lăng thừa dịp, xoay người ngồi trên người Oanh Nhi, vươn tay gãi eo Oanh Nhi. " Hừ, tới lượt ta đi, xem Bản Công Chúa chỉnh tử ngươi."

Chính là, cho dù Cảnh Lăng có ra sức bao nhiêu, Oanh Nhi vẫn là mỉm cười bộ dáng, không giống nàng cười như vậy.

" Ngươi như thế nào không ngứa." Cảnh Lăng nhíu mày, có chút tức giận.

" Không phải ai cũng ngứa nha." Oanh Nhi bày ra bộ dáng vô tội.

Cảnh Lăng nheo mắt, phát hiện Oanh Nhi thật sự sẽ không ngứa, nhất thời nản chí. Buông lỏng hai tay, nhẹ nhàng chọc chọc Oanh Nhi ngực, " Không chơi, một chút cũng không vui."

[Bách Hợp] [ Edit] Trọng Sinh Chi Trưởng Công Chúa - Shu [CĐ].Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ