Chương 71: Trừng phạt.

3.2K 172 8
                                    

Bị Oanh Nhi ép buộc một phen ở trên xe, Cảnh Lăng chỉ cảm thấy cả người bủn rủn, không thể nhút nhích, miễn cưỡng nằm trên đùi Oanh Nhi, một chút cũng không muốn cử động.

" Lăng. Đã đến phủ rồi a." Oanh Nhi khẽ lay lay Cảnh Lăng.

" Mệt." Cảnh Lăng than thở một tiếng, mở mắt, rồi nhắm lại liền, hiện tại nàng không muốn cử động.

" Chúng ta ngồi lại đây một chút vậy." Oanh Nhi đề nghị.

" Ừ." Cảnh Lăng gật gật đầu.

Oanh Nhi ôm Cảnh Lăng đặt trên giường thấp. Hai người xằng bậy ở trên xe ngựa cũng không chỉ một lần, cho nên Oanh Nhi cho người đổi giường cứng thành một cái giường mềm mại hơn, cũng cho người ta tăng lên hiệu quả cách âm cùng chấn động, nàng không muốn cho người bên ngồi biết bên trong xe xảy ra chuyện gì a. Ngồi trên một cái ghế nhỏ ở bên cạnh Cảnh Lăng, Oanh Nhi giúp Cảnh Lăng vuốt ve vòng eo. Lực đạo vừa đủ làm cho Cảnh Lăng thoải mái không thôi, nhắm mắt lại, một trận buồn ngủ liền kéo tới, rất nhanh Cảnh Lăng liền ngủ thiếp đi.

Nhìn Cảnh Lăng ngủ, đáy mắt Oanh Nhi một mảnh ôn nhu. Vươn tay nhẹ nhàng vuốt ve hai má của Cảnh Lăng, miêu tả hình dáng khuôn mặt.

Cảnh Lăng ngủ thực sâu, tỉnh lại cảm giác xung quanh vô cùng im lặng. Hơi hơi ngẩng đầu, nhìn Oanh Nhi đang mỉm cười nhìn mình. Nàng liền nhớ tới việc vừa rồi, Cảnh Lăng có chút tức giận nhìn Oanh Nhi, " Ngươi thật sự là càng ngày càng tự quyết định."

" Lăng cũng rất thích không phải sao?" Oanh Nhi mỉm cười, cúi người hôn lên mặt Cảnh Lăng.

" Bản Công Chúa không có cự tuyệt sao?" Trừng mắt nhìn Oanh Nhi, Cảnh Lăng nói " Rõ ràng là ngươi bắt buộc Bản Công Chúa."

" Lăng, ngươi luôn như vậy, thích mà không cho nhận nha." Oanh Nhi bất đắc dĩ nói.

" Rõ ràng ngươi mới là người thích nhất." Cảnh Lăng than thở một tiếng.

" Chẳng phải Oanh Nhi đều hầu hạ Công Chúa trước sau đều rất tốt sao?" Oanh Nhi hỏi ngược lại, " Không giống như Công Chúa, dùng xong rồi thì không quản Oanh Nhi a."

" Còn không phải do ngươi làm ta mệt mỏi như vậy sao?" Cảnh Lăng nhướn mày, nhìn Oanh Nhi, nét mặt mang theo vài nét phong tình sau trận mây mưa, Oanh Nhi cảm thấy yết hầu có chút khô.

" Đa tạ, Lăng khích lệ." Oanh Nhi mỉm cười, hung hăng hôn lên môi Cảnh Lăng.

Cảnh Lăng đỏ cả mặt, im lặng. Rõ ràng không phải như vậy vụng về nhưng là chỉ cần đụng tới Oanh Nhi, nàng cái gì cũng nói không được. Cảm giác này, tuy rằng không xấu nhưng là cũng làm cho nàng nghẹn khuất.

" Ngay mai viết cho Bản Công Chúa ba bài thơ." Cảnh Lăng nhìn Oanh Nhi nói.

" Lăng, ngươi sao lại như vậy a." Vừa nghe nói phải viết ba bài thơ, Oanh Nhi liền xụ mặt xuống. Cảnh Lăng yêu cầu như vậy coi như là đụng tới chỗ đau của nàng a. Thơ do mình vụng trộm viết cùng với thơ viết cho Công Chúa xem là khác nhau hoàn toàn nha. Cái kia có thể tùy tiện viết, còn có thể nói xấu Công Chúa một chút, nhưng mà viết cho Công Chúa xem thì không thể xằng bậy, hơn nữa không thể để Công Chúa biết mình nói xấu nàng, nhất định sẽ rất tức giận. Lúc đó cũng không dễ gì mà Công Chúa buông tha cho nàng.

[Bách Hợp] [ Edit] Trọng Sinh Chi Trưởng Công Chúa - Shu [CĐ].Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ