Chương 47: Nhiễm bệnh.

3.8K 261 6
                                    

" Này đã là người thứ ba đi." Nhìn cung nữ bị nâng ra ngoài, Cảnh Lăng che mũi lại, nhíu nhíu mày.

" Ôn dịch lần này thật hung mãnh." Cảnh Phong nói, " Không nghĩ tới có một ngày mà lây sang nhiều người như vậy."

" Thiên lao nơi đó như thế nào?" Cảnh Lăng hỏi Cảnh Phong.

" Hoàng tỷ yên tâm, bên đó còn chưa có ai." Biết Cảnh Lăng đang lo lắng cái gì, Cảnh Phong cười cười nói, " Vị kia của ngươi thật an toàn."

" Thiên lao bẩn như vậy, sớm hay muộn gì cũng bị nhiễm thôi." Trong mắt Cảnh Lăng hiện ra lo lắng.

" Hiện tại lo lắng cũng không được gì." Cảnh Phong nói, " Tìm được chứng cớ chứng minh Oanh Nhi trong sạch mới quan trọng nhất."

" Chứng cớ tìm như thế nào?" Cảnh Lăng hỏi.

" Còn một người cuối cùng." Cảnh Phong nói, " Đã bị bắt, đang trên đường về, phỏng chừng sáng sớm mai có thể đưa tới."

" Vậy là tốt rồi." Cảnh Lăng thở phào nhẹ nhõm, " Tốt nhất là tối nay tới đi, thiên lao, ta thật sự không thể để Oanh Nhi tiếp tục ở trong đó một giây nào cả."

Ngươi rõ ràng là chịu không nổi một mình cô đơn trên giường a, Cảnh Phong nhìn Cảnh Lăng liếc mắt một cái, trong lòng yên lặng nói.

Ban đêm Cảnh Lăng lại đến thiên lao thăm Oanh Nhi. Lại phát hiện Oanh Nhi lạnh run trong chăn.

" Còn không nhanh mở cửa." Cảnh Lăng tức giận, hung hăng trừng mắt nhìn ngục tốt.

Cửa lao vừa mở ra, Cảnh Lăng liền vọt vào trong, đỡ Oanh Nhi ngồi dậy, " Oanh Nhi là ta, ngươi làm sao vậy?"

" Lăng...." Oanh Nhi mở hai mắt, nhìn Cảnh Lăng, " Ta, ta lạnh."

" Đang tốt đẹp, tại sao lại lạnh, có phải hay không bị bệnh?" Cảnh Lăng đưa tay đặt lên chán của Oanh Nhi, quả nhiên nóng vô cùng.

" Oanh Nhi, ngươi phát sốt." Cảnh Lăng nói.

" Đại khái đi." Oanh Nhi suy yếu nói, " Lăng, ngươi cách xa Oanh Nhi một chút, bị Oanh Nhi lây bệnh sẽ không tốt."

" Bản Công Chúa mạnh khỏe như vậy, còn sợ này tiểu bệnh." Cảnh Lăng nói.

" Lăng, nếu thật sự bị bệnh ngươi sẽ hối hận." Oanh Nhi nhẹ nhàng nói.

" Nếu có thể bị bệnh cùng Oanh Nhi, Bản Công Chúa cũng vui vẻ." Cảnh Lăng đỡ Oanh Nhi tựa vào vai của mình, " Thiên lao đúng là không phải chỗ tốt, ngươi ở chỗ ta đang khỏe mạnh, ở trong đây có vài ngày liền nhiễm bệnh."

" Khụ khụ." Oanh Nhi ho khan hai tiếng.

" Oanh Nhi, muốn hay không uống nước?" Cảnh Lăng hỏi.

" Sao dám làm phiền Công Chúa."Oanh Nhi nói xong liền tự xuống giường. Chính là vừa mới xuống đất thì lại choáng váng, thiếu chút nữa té trên mặt đất.

" Ngươi xem thành như vậy rồi còn cậy mạnh." Cảnh Lăng trừng mắt nhìn Oanh Nhi, trong mắt tràn đầy trách cứ. Nói xong liền đi đến bàn gỗ. Nhìn trên bàn một bộ trà cụ mới, Cảnh Lăng sửng sốt một chút, hỏi, " Trà cụ này là ai đem đến? bản Công Chúa không có cho ai đem đến cho ngươi cả." Cảnh Lăng nhìn kỹ, là trà cụ của cung nữ thường dùng. Oanh Nhi theo nàng nhiều năm như vậy, dùng đều là nàng gọi người tỉ mỉ chế tạo ra.

[Bách Hợp] [ Edit] Trọng Sinh Chi Trưởng Công Chúa - Shu [CĐ].Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ