Sáng hôm sau , Jiyeon bước xuống khỏi giường ,đầu cô đau như búa bổ . Jiyeon bước xuống nhà ăn thì thấy mọi người trong nhà đang ăn , Junhuyng đứng dậy đưa cho cô một ly nước .
- Uống đi , giải rượi đó ! Hôm qua uống say lắm đó ! – Junhuyng đưa cho cô .Sooyoung thì thẩm vào tai Hyosung .
- Hình như chú đó thích mẹ Jiyeon ! – Con bé hớn hở ra mặt .Hyosung nhìn Junhuyng ngạc nhiên nhưng rồi cô lại cười tươi .
- Hai cậu đang hẹn hò hả ? - Hyosung cười nói .
- Không – Cả Junhuyng và Jiyeon cùng nói nhanh . Nhưng họ lại nhìn nhau cười .
- Thôi , hẹn hò đi ! Mình có vé đi coi ca nhạc nè ! Tùy hai người đó ! – Hyosung vất hai tờ vé xuống bàn . – Kikwang à ! – Hyosung gọi .
- Sao ? Bà xã ! – Kikwang đi ra ngoài .
- Đi làm ! – Hyosung cầm tay anh , Junhuyng nhìn theo họ cười , một nụ cười bí hiểm .
Sauk hi Kikwang và Hyosung đi làm thì Junhuyng lại gần Jiyeon nói .
- Vậy tụi mình thì sao ? – Junhuyng nói ngại ngùng .
- Sao ? – Jiyeon quay lại .- Sooyoung à ! Ăn hết nhanh lên rồi đi học ! Chiều mẹ đón đi học đàn cô Jieun nhé !
- Dạ , hôm qua cô bảo con học rất tốt ! – Sooyoung nói .- Mấy tháng nữa con đàn cho mẹ nghe .
- Ừ , con gái yêu của mẹ . Mà sao con gọi mẹ là mẹ ? – Jiyeon ngạc nhiên .
- Chú Junhuyng biết hết rồi ! Hôm qua mẹ nói chứ ai ! – Con bé nhìn mẹ nó .
- Thật hả ? – Jiyeon quay qua nhìn Junhuyng , anh cười nhìn cô .
- Con đi học đây ! – Sooyoung chạy ra ngoài .
- Coi chừng ngã !
- Em làm mẹ tốt đấy ! – Junhuyng nói .- Hai cái vé thì sao ?
- Thì tùy anh ! – Jiyeon nói ngại ngùng .
- Tùy đúng không ! Vậy thì đi nhé ! – Junhuyng ngại ngùng .
- Ừ ! Em đi làm đây ! – Jiyeon chạy nhanh .Nhưng Junhuyng gọi theo cô .
- Vậy là hẹn hò hả ?
Jiyeon nghe anh nói liền tủm tỉm cười .Cô bước lên xe mà lòng nâng nâng , cũng đã rất lâu từ lần cuối cô đi hẹn hò . Dù không biết ra sao nhưng Jiyeon chỉ nghĩ có thật là hẹn hò hay chỉ là những chuyến đi chơi bình thường . Vừa tới công ty , Jiyeon vào bàn ngồi . Cô lập tức thấy đống hồ sơ trên bàn .
- Phân loại từ năm 2000 đến nay nhé ! – Hyorin cười , rồi bỏ đi .
Jiyeon mở hồ sơ ra bắt đầu làm thì nhìn thấy Yoseop nhưng anh làm lơ cô . Jiyeon nhìn anh khó chịu .Yoseop bước vào phòng làm việc thì ngạc nhiên khi thấy một cô gái xinh đẹp đang ngồi ở chỗ của anh .
- Yoona , chị về rồi hả ? – Yoseop chạy lại gần Yoona.Trông mặt anh hớn hở ra mặt .
- Mới xa chị mà nhớ hả ? Thằng em kia ! – Yoona cười tươi .
- Nhớ muốn chết ! Quà đâu ! – Yoseop giơ tay . Yoona đánh vào tay anh một cái thật mạnh . – Quà nè !
- Yah , chị có biết vì chị mà em mệt lắm không ? Phòng thiết kế của em bị bỏ trống cả tháng ! Em haải làm hai công việc một lúc ! Không có thời gian gặp Jieun luôn . – Yoseop nói to , vẻ giận dữ .
- Tập cho quen ! Mai mốt còn cả công ty nữa ! – Yoona cười , gõ đầu anh.
- Đau ! Chị đi Pháp làm sao rồi ? – Yoseop nói .
- Cũng bình thường , chỉ là nhớ em trai tôi thôi ! – Yoona nói .
- Chị đừng có mà xạo !
“ Cốc cốc cốc “
- Vào đi ! – Yoseop nói nhanh .
Jiyeon bước vào .
- Chào chị ! – Jiyeon cúi đầu .
- Em khỏe không ? – Yoona nói .
- Cũng khỏe ! – Jiyeon cười ngại . – Bản báo cáo , trưởng phòng !
- Bỏ lên bàn đi ! - Nói lạnh lùng .
- Hôm qua em hay quá ! Uống rượi rồi nôn ra đầy áo ! – Yoona nói . – hên mà bố không biết ! Không thì em chết chắc !
- Em á ! Em có uống đâu ? Đó là tác phẩm của ai đó ! – Yoseop nói rồi quay lại lườm Jiyeon .Jiyeon thấy Yoseop lườm vẫn không hiểu lý do , cô cảm thấy ngạc nhiên . Yoona nhìn theo ánh mắt của Yoseop cũng đoán ra ít nhiều .
- Trưởng phòng ! tôi làm gì sai hả ? – Jiyeon chỉ vào mình khi thấy Yoseop lườm .
- Sai ! Quá sai luôn ! – Yoseop nói quay mặt đi .- Cô nhớ lại tác phẩm của mình đi ! Tôi không bắt cô bồi thường là may lắm rồi.
- Thật hả ? – Jiyeon lục lại đầu mình . Hình như , tối qua , đúng rồi , cô có gặp anh , rồi cả hai đi uống rượi . Rồi , trời ơi ! Jiyeon nhớ lại khi cô hất điện thoại của anh , không chỉ có thế mà cô còn .”Tiêu mình rồi “ Jiyeon nghĩ .
- Chẳng nhẽ tôi nói sai cho cô , tôi chưa tính tội của cô đâu ! – Yoseop tiếp tục . Jiyeon suy nghĩ rồi cô nhăn mặt . “ Tốt nhất là chuồn mau “ Jiyeon nghĩ .
- Tôi xin lỗi ! Tôi có việc ! – Jiyeon đi ra ngoài .Nhưng Yoseop vẫn kịp nói theo .
- Tôi không tha cho cô đâu !
- Em cứ như con nít ! – Yoona nói cười tươi .
- Sao ? – Yoseop ngạc nhiên .
- Chị tự hỏi ai em cũng như vầy hay chỉ mình cô ấy ?
- Ý chị là sao ? – Yoseop ngạc nhiên .
- Nè , cho nè .- Yoona đưa hai tờ vé ra rồi đứng lên . – Vé VIP đó . Rủ Jieun đi nữa !
- Thank you , noona ! – Yoseop cười .
Jiyeon bước đến một cửa tiệm bao gồm những chiếc đàn , được trang trí đơn giản , bình dân ,lại mang hơi hướng của thiên nhiên .Đây là cửa tiệm của Jieun .
- Sooyoung à ! – Jiyeon gọi con bé .
- Unni ! - Sooyoung chạy ra ôm chặt cô .
- Chào ! – Jiyeon chào Jieun . – Con bé làm sao ? Học tốt không ?
- Con bé học rất tốt ! – Jieun trả lời , kèm theo một nụ cười thật tươi .
- Mình về nhé ! Hôm nay ở nhà nhé ! – Jiyeon cười nói . – Chị có chuyện !
- Biết rồi ! Đi với chú Junhuyng , phải không ? – Sooyoung nói tinh nghịch .
Jiyeon vừa bỏ đi không lâu là Yoseop đến cửa tiệm .
- Jieun ! – Anh nở nụ cười .
- Mấy tuần không gặp ! – Jieun nói . – Tưởng anh quên em rồi !
- Làm sao anh quên được cô bé này ! – Yoseop nhéo má Jieun .
- Đau ! – Jieun nhăn mặt .
- Đi nào ! – Yoseop kép tay Jieun đi .
- Đi đâu ? – Jieun nhìn quanh .
- Nè . – Anh đưa hai tấm vé cho cô .
- Wow , em đặt mà không có đó ! – Jieun cười tươi .
Jieun cùng Yoseop đi đến trước rạp hát .
- Wow , hồi hộp quá ! – Jieun nói . – Còn 20 phút nữa . Hay mình đi ăn đi ! Em khao !
- Ai với ai chứ , Jieun là đi liền ! – Yoseop cười tươi .Trong khi Jieun kéo anh đi .
Cách đó không xa .
- Hồi hộp quá ! Mấy năm rồi tớ không đi xem hòa nhạc ! – Jiyeon cười tươi , cô kéo tay Junhuyng vào .
- Đợi đã , sớm mà .Thôi đi ăn đi ! Mình.. khao , xem như là lần đầu tiên …- Junhuyng nói rồi đỏ mặt quay đi . – Đi nào ! – Anh cầm tay cô kéo đi . Jiyeon nhìn anh xong ,cô nở nụ cười tươi . Cô cũng cầm tay anh .
Cả hai bước vào một nhà hàng sang trọng , được thắp sáng bởi những ánh nến , tiếng nhạc phát ra từ một người đang chơi đàn tạo nên một không khí lãng mạn .
- Wow ! Nhà hàng này đẹp quá ! – Jiyeon nói .- Tụi mình ra gần cửa sổ ngồi đi ! – Jiyeon kéo tay Junhuyng đến một bàn ăn gần cửa sổ nhưng rồi ..
- Jiyeon ! – Một tiếng nói vang lên . Jiyeon quay lại , không ai khác chính là Jieun , cô đang vẫy tay .Cạnh bên cô , không ai khác chính là Yang Yoseop . Jiyeon giật mình khi thấy anh .Yoseop nhìn cô lạnh lùng nhưng cái làm anh chú ý chính là cô đang cầm tay Junhuyng . Yoseop nhìn Jiyeon với ánh mắt cảnh cáo . “ Trời ! Cô ta quen Jieun sao ? “
- Jieun ! – Jiyeon nói một cách yếu ớt .
- Lại đây ! Cùng ăn nhé ! – Jieun gọi .
- Ai vậy ? – Junhuyng nói nhỏ vào tai Jiyeon , rồi anh nhỉn Jieun .
- Cô giáo của Sooyoung . – Jiyeon nói .Junhuyng nhìn Yoseop , không phải là người anh gặp hôm qua sao ? Wow , đúng là duyên .
- Chào ! – Jieun đứng dậy chào Junhuyng . – Tôi là Lee Jieun ! Đây là bạn trai tôi Yang Yoseop . – Jieun kéo tay Yoseop lại gần .
“ bạn trai ? “ Jiyeon ngạc nhiên trước câu nói của Jieun . Trong lòng có chút lạc lõng .Nhưng cô vẫn cười .
- Chào trưởng phòng ! – Jiyeon cúi đầu chào anh .- Đây là …
- Tôi là Junhuyng , Yong Junhuyng , bạn trai của Jiyeon . – Junhuyng nói trước khi Jiyeon kịp giới thiệu .Rồi anh kéo cô ngồi xuống . Khi nghe chữ “bạn trai “ Jiyeon quay qua nhìn Junhuyng ngạc nhiên .
- Ủa ? Mọi người quen nhau hả ? – Jieun nói .
- Thực ra , anh ấy là cấp trên của tớ ! Cậu quen Yoseop sao ? – Jiyeon quay qua hỏi Junhuyng .
- Không quen , chỉ gặp tối qua thôi ! – Yoseop nói nhanh . – Jieun , em ăn món gì ? – Anh quay qua hỏi cô với khuôn mặt hiền lành .Jiyeon nhìn mà cảm thấy ghét , sao lúc nào anh cũng đối xử lạnh lùng với cô ?
- Em vào rửa tay đây ! – Jiyeon đứng dậy .
- Cậu đi đi ! – Junhuyng cười nhìn theo cô.
- Anh có điện thoại ! – Yoseop đi ra . Anh đi theo Jiyeon đến nhà vệ sinh , rồi đứng đó .Jiyeon ở trong nhà vệ sinh vừa bước ra thì anh kéo tay cô đi .
- Anh làm cái gì vậy ? – Jiyeon hét toán lên .
- Đi theo tôi .- Yoseop gắn từng chữ .Hai người đi vào một hành lang vắng .
- Tại sao cô lại quen Jieun ? Cô muốn gì ? Tôi đã nghĩ tôi và cô kết thúc rồi , cô có ý gì ?Muốn chia rẽ tôi và Jieun sao ? – Yoseop nói .
- Anh …anh ..ý anh là sao ? – Jiyeon nói ngạc nhiên .
- Còn gì nữa ?Không phải cô muốn đem chuyện đó nói cho Jieun chứ ? – Yoseop nói chống tay .
- Chuyện gì ? – Jiyeon nói , trên mặt cô tỏ vẻ tức giận .- Tôi không phải loại người như thế ! Anh đừng lo có chết tôi cũng không nói cho Jieun đâu ! – Jiyeon đẩy anh ra rồi đi trong khi đang cố lau nước mắt .Yoseop cảm thấy có chút hối hận trước hành động của cô . Hình như anh đã quá đáng với cô .
Tại bàn ăn , Jieun đang nói chuyện rất vui vẻ với Junhuyng .
- Nhìn anh thật quen ! – Jieun nói .
- Cô cũng vậy ! – Junhuyng cười . – A . – Junhuyng và Jieun cùng thốt lên .
- Vậy em là ..em của Kikwang ! – Junhuyng chỉ Jieun .
- Dạ ! – Jieun cười . – Lâu rồi không gặp .
- Con bé này lớn thật ! Còn nói kính ngữ nữa ! – Junhuyng vỗ đầu Jieun .
- Yoseop ! – Jieun nói khi nhìn thấy anh . – Anh có thấy Jiyeon đâu không ?
- Không .- Yoseop nhìn quanh . Trong lúc đó điện thoại Junhuyng vang lên .
- Jun à , mình có việc ! Mình về đây ! –Jiyeon nói .
- Ji à , cậu không sao chứ ? – Junhuyng nói , Yoseop thì cảm thấy bực mình khi nghe Junhuyng gọi Jiyeon là Ji nhưng anh cũng không mảy may quan tâm đến lý do khiến mình bực mình .
- Anh về , Jieun à ! – Junhuyng nói rồi bỏ đi nhanh .
Jieun nhìn theo Junhuyng lo lắng . Còn Yoseop thì cảm thấy không yên lòng .
- Có chuyện gì vậy ? – Jieun hỏi Yoseop , anh nhìn theo Junhuyng , trong lòng cảm thấy tội lỗi .
- Không , không có gì ! À , mà sao em biết Jiyeon vậy ? – Yoseop hỏi .
- À , em dạy đàn cho Sooyoung ! – Jieun cười .
- Sooyoung ? – Yoseop hỏi .
- Ừ , hình như là em của Jiyeon ! – Jieun nói trong khi đang ăn . – Ăn nhanh lên kẻo không kịp !
- Ừ ! – Yoseop nói rồi anh cười thật tươi .
Junhuyng chạy nhanh ra ngoài , anh nhìn quanh thì thấy cô đang ngồi ở trạm xe buýt . Anh liền chạy ra đó ngồi cùng cô .
- Ji à ! – Junhuyng ngồi xuống .
- Jun ! – Ji cười tươi .
- Sao lại ở đây ? – Junhuyng hỏi cô .
- Không thích nhìn mặt tên đáng ghét đó ! – Jiyeon chu mỏ . Nhìn cô rất đễ thương .
- Sao vậy ? – Junhuyng ngạc nhiên .
- Cái tên đó vừa xấu xa , lại còn khó tính nữa ! Số tớ xui mới gặp tên đó ! – Jiyeon gân cổ lên nói .
- Cần tớ cho hắn một trận cái tội dám bắt nạt Ji không ? – Junhuyng đứng lên , làm ra vẻ tức giận .
- Thôi ! Chỉ cần Jun không bắt nạt tớ là được ! – Jiyeon kéo tay Junhuyng làm anh chàng tươi như hoa .- Đi thôi ! - Jiyeon kéo anh đi .
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic] Cherry blossom ending | JiSeob |
FanficKhi gió mùa xuân thổi qua đây Những cánh hoa anh đào nở rộ bay khắp nơi Lan tỏa khắp con phố này Chúng ta đi bên nhau Chúng ta cầm tay nhau đi trên con phố này . Em có nghe thấy bản tình ca ngay đây không ? Anh cầm tay em , người anh yêu Khi chú...