Chương 279: Một mùa thu nhạt nhẽo

1.7K 11 0
                                    

C279: Một mùa thu nhạt nhẽo

Tôi yêu anh, với anh không có liên quan, tôi muốn yêu anh, liên quan với anh.
****

Ngải Niệm dứt khoát quyết định bán nhà ở quê, cùng với số tiền thường xuyên tích góp, tuy nói không phải là một khoảng tiền kếch xù nhưng ít ra cũng có thể giúp Trang Noãn Thần giảm bớt được gánh nặng, vài hôm nữa sẽ góp cùng với mọi người trong công ty. Trang Noãn Thần gọi điện thoại cho Phương Trình, nói cho anh biết cô quyết định nhận Vạn Tuyên, Phương Trình bên kia thở phào nhẹ nhõm. Đối với Vạn Tuyên tuy nói anh không cố gắng hết sức làm nghĩa vụ ông chủ nhưng cũng không muốn nhìn tài sản của mình bị hủy hoại, Trang Noãn Thần tiếp nhận công ty anh rất yên tâm.

Sau khi làm xong quyết định, Trang Noãn Thần đầu tiên nghĩ tới chính là Cao Quý , cô biết làm vậy là không hợp tình hợp lý nhưng vẫn hy vọng Cao Quý có thể trước thời hạn trả một khoản tiền, cứ như vậy, một khoản tiền của kinh phí tuyên truyền, cùng với số tiền vốn của mọi người trong công ty rót vào, góp bảy góp tám cũng chỉ đủ trả cho Phương Trình.

Cao Quý luôn luôn dễ nói chuyện, Trang Noãn Thần nói lên yêu cầu một khoảng tiền trả trước thời hạn vẫn là khó khăn, dĩ nhiên anh làm khó không phải sợ gánh nguy hiểm mà là lão gia của Cao Thịnh áp đặt chính sách. Cao Quý trước mắt phụ trách Phỉ Tư Mạch là đúng nhưng Cao lão gia cũng vì để cho cậu ta rèn luyện nên về tài chính không toàn quyền giao cho cậu ta, Cao lão gia lại là một người làm việc theo nguyên tắc, cho nên Cao Quý cũng rất khó xử.

Trang Noãn Thần biết làm vậy khiến người khác khó chịu, lúc này cô đang suy nghĩ có nên đem căn nhà kết hôn thế chân không. Cao Quý thế nhưng lại đưa chi phiếu trả một khoản tiền theo yêu cầu của cô, tận tường hỏi mới biết khoản tiền là của riêng anh, Cao Quý nói rất rõ ràng, coi như đây là một số kinh phí trả trước thời hạn cho cô. Kinh phí kia Trang Noãn Thần tất nhiên sẽ nhận, bởi vì khoản tiền này nguyên bản chính là nắm chắc Vạn Tuyên trong tay.

Cuối cùng Cao Quý cố ý đùa giỡn với cô. Vạn Tuyên vô luận thế nào cũng phải cố gắng chống đỡ, dù chỉ là một năm, thì cũng đừng để Cao Thịnh phải bồi thường tiền là được. Giận đến nỗi Trang Noãn Thần thiếu chút nữa cầm túi xách đập vào đầu cậu ta, đúng là quá coi thường cô đi.

Coi như không phải vì mình cũng phải vì sự tín nhiệm Cao Quý đối với mình, nếu coi như không cần vì Cao Quý thì cũng phải vì Ngải Niệm, cô ấy đã khổ sở cầm ra số tiền này, mới vừa có bảo bảo mà cô đã làm vậy tương đương sẽ phải đối mặt với khó khăn, lần này cha mẹ cô cũng không thuyết phuc được gì, thậm chí Lục Quân sau khi biết chuyện này còn chạy tới Bắc Kinh can thiệp. Từ khi li dị đến giờ, Lục Quân đã nhiều lần chạy đến Bắc Kinh, anh ta được mẹ anh ta khuyến khích muốn Ngải Niệm quay trở về bên cạnh, nhưng Ngải Niệm đối với anh ta đã hoàn toàn chết tâm, mỗi lần thấy anh ta liền buột miệng mắng. Cho nên đối với sự can thiệp lần này của Lục Quân, Ngải Niệm chỉ cười nhạt cho qua châm chọc ngược lại anh ta, bình tĩnh nói với anh ta, chuyện này có quan hệ với anh sao?

Đàn ông ngàn vạn lần chớ phá hủy đến giới hạn cuối cùng của phụ nữ, một khi phá hủy hoàn toàn thì lòng phụ nữ liền cứng rắn giống như biển đá vậy, nhẫn tâm tới cực đỉnh. Ngải Niệm cũng như vậy, bởi vì Lục Quân đã làm tổn thương cô rất nhiều. Thật ra, Giang Mạc Viễn cũng tổn thương cô đến cực hạn nhưng Trang Noãn Thần cô lại không nhẫn tâm từ bỏ được, cô đang mong đợi cái gì? Mà đang mong đợi cái gì cô cũng không biết.

Hào Môn Kinh Mộng 2 - Khế ước đàn ukuleleNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ