Hai tay ta bị trói sau lưng, toàn thân trần trụi tựa vào giường. Miệng đã bị tắc trụ, không thể nói. . . . . . Chỉ có thể sử dụng nước mắt để biểu thị sự kinh hoàng, thất thố của mình. Vân quỳ gối giữa hai chân ta, vươn tay quệt đi một giọt nước mắt đang chảy ra của ta.
"Biết không, Phong Vang? Ta năm ấy mười bảy tuổi, chính là bị Long Khiếu Thiên cột vào giường bằng cái dạng này. . . . . ."
"Hắn dùng loại ánh mắt tham lam này trắng trợn nhìn thân thể ta. . . . . . Lúc ấy, ta cực kỳ kinh sợ, cầu hắn buông tha ta. . . . . . chính là hắn không chịu. . . . . ."
". . . . . . Ngươi có biết hành động tiếp theo của hắn là thế nào không?" Y nở nụ cười nhìn ta. Ta liều mạng lắc đầu, muốn nói cho y, không cần tái tiếp tục như vậy . . . . . .
". . . . . . để ta cho ngươi biết. . . . . ."
Y. . . . hiểu lầm ý tứ của ta. . . . . . Là cố ý sao?
"Hắn cứ như vậy. . . . . ." Ngón tay thon dài dính nước mắt của ta chậm rãi từ trên mặt hạ xuống, đến trước ngực, trên bụng, giữa hai chân, xâm nhập nơi riêng tư của ta. Cuối cùng dừng lại tại huyệt khẩu phía sau của ta.
Y nhìn ta, ta trừng mắt với y. . . . . .
"Ngô!" Ngón tay y phút chốc lâm thật sâu vào cơ thể ta. . . . . . Mạnh mẽ đẩy vào.
Rất thô bạo. . . Không lâu sau, y cho vào ngón tay thứ hai.
Nếu ngón thứ nhất có thể nói là miễn cưỡng, thì khi cái thứ hai tiến vào, chính là tễ bách(quá sức chịu đựng).
Nuốt xuống đau đớn đang từng trận từng trận đến từ phía sau.
Ta bắt buộc chính mình phải chịu đựng, không quan tâm trên trán mồ hôi lạnh đã từng giọt từng giọt chảy ra.
Nỗi đau này cũng không kéo dài, vì y hiện tại đã rút ngón tay ra. Thời điểm nó rời khỏi, tuy rằng cảm giác có chút hư không, nhưng vẫn là đáng thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Nhưng ta còn chưa kịp thở hơi thứ hai, động tác kế tiếp của y đã làm cả thần kinh của ta căng thẳng.
Y nâng lên hai chân của ta, đem dục vọng đang phẫn trướng của chính mình tới gần nơi đó của ta. Ta kinh hãi không ngừng thối lui, lại bị y một tay đỡ lấy thắt lưng kéo lại.
"Ngô. . . . . . !" Nháy mắt thân thể của ta bị kéo về, hậu đình liền bị dục vọng nóng cháy chen vào.
. . . . . . Ta đã cho rằng một khắc đó mình đã bị xé thành hai nữa. . . . . . Đau đớn khi bị xé rách thật sự rất. . . . . .
Gương mặt xinh đẹp của y xuất hiện một mạt cười lạnh nhìn ta, kéo ta ngồi xuống trên người y.
Lần này ta ngay cả thanh âm đều phát không được . . . . . . Cơ thể của ta vì thay đổi tư thế mà đem y nuốt càng sâu. . . . . . Sâu đến mức ta tưởng tượng không được nữa.
Chính là, không có đình chỉ, y ngồi ở trên giường nắm hai tay dùng sức kéo ta xuống một lần nữa. . . . . . Ta tưởng mình đã ngất đi, lúc sau ta đau đớn đến mức không còn suy nghĩ được gì nữa. . . . . . Chỉ có thể yếu đuối vô lực thuận thế dựa đầu vào vai của y.
BẠN ĐANG ĐỌC
Phong Hành Vân Tri Đạo
De TodoĐây là một câu truyện ngược luyến tàn tâm rất đau lòng Mình tìm được và quyết định đăng ( chủ yếu là mình đọc vì trên wattpad ko có, mà mình thì ngại đọc trên máy tính) Nếu muốn report gì thì bảo mình trước mình sẽ xóa (vì mình chưa xin per) Link ch...