Chương 52: Tin giật gân

1.7K 66 2
                                    

Cuốn gói chạy trốn

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Trình Hạ đứng một bên cẩn thận hỏi.

“Tôi có cảm giác sắp bị Augustine bắt làm mồi cho Simba.” Philip phi thường réo rắt thảm thiết, cảm thấy tiền đồ một mảnh ảm đạm.

“Lại chọc giận Augustine?” Dạ Phong Vũ cười vỗ vỗ hắn, “Đêm nay cậu có thể ở lại khách sạn.”

“Ân.” Philip hai mắt đẫm lệ, vẫn là đại tẩu tốt!

“Vì chuyện gì?” Trình Hạ tò mò.

Philip từ chối trả lời, tiếp tục tinh tế mạnh mẽ ôm lấy Dạ Phong Vũ, giống như một chú nai con đang chấn kinh.

Vì thế biểu đệ thành công bị vẻ mặt của hắn làm cho ghê tởm một chút.

Đường lớn đối diện, Cẩu Tứ Mao vứt một vỏ hạt dưa cuối cùng trong tay, lưu luyến nhìn khách sạn, mới vừa tính xoay người lại, lại nhìn thấy bên cửa sổ lớn trong phòng trên lầu hai xuất hiện một bóng người, hình như đang muốn kéo rèm lại.

...

Đối phương thân hình cao lớn, hiển nhiên không phải Trình Hạ, nhưng tuyệt đối không phải là Dạ Phong Vũ! Cẩu Tứ Mao cảm xúc mãnh liệt dâng trào, quả thật chính là cơn buồn ngủ một giây tan biến!

Nam tử xa lạ? Âm thầm đến thăm? Cuộc hẹn bí mật ở khách sạn? Đêm khuya yêu đương vụng trộm? Thẳng đến hừng đông vẫn chưa rời đi? Vô số từ giật gân nổ tung trong đầu, Cẩu Tứ Mao kích động đến nỗi cả hai tay đều run rẩy! Từ sau bộ phim tình sắc đồng chí, nghe đồn tính hướng của Dạ Phong Vũ vẫn luôn không quá lệch lạc, tuy rằng thỉnh thoảng vẫn bị đồn có đại gia ưu ái, nhưng cũng chỉ là nghe đồn mà thôi —— chưa có người nào thật sự chụp được hình ảnh.

Công phu không phụ lòng người, sáng sớm chim chóc có trùng ăn, Cẩu Tứ Mao lệ nóng doanh tròng, ôm máy chụp hình nhanh như chớp leo lên tòa nhà đối diện, tính toán ngồi xổm trắng đêm đoạt trang đầu.

“Thật sự không thể ở thêm nửa tiếng sao?” Philip nắm chặt hai chi trước của chuột chũi nhỏ.

“Không thể.” Trình Hạ nghiêm túc đuổi người, “Sáu giờ sáng mai biểu ca phải rời giường, anh nhanh nhanh trở về phòng của anh đi.”

“Ôi!” Philip ôm lấy khung cửa, phi thường khát vọng có thể ngủ lại.

Trình Hạ lập tức lôi hắn ra khỏi phòng, quả thật chính là trời giáng thần lực.

Dạ Phong Vũ uống thuốc hạ sốt xong, đem toàn bộ tấm thân lười biếng nhét vào ổ chăn, rất nhanh liền rơi vào mộng đẹp.

Di động trên đầu giường rất an tĩnh, suốt cả đêm đều không có đổ chuông.

Đồng hồ báo thức chỉ năm giờ sáng, sương mù dày đặc ngoài cửa sổ từ từ tan biến, Augustine diện vô biểu tình ngồi trên ghế rộng, nhìn thái dương từng chút từng chút hé sáng.

Trong gạt tàn đầy đầu thuốc lá, người trong phòng cũng nồng nặc mùi thuốc lá, cùng với những chú chim nhỏ hót véo von bừng bừng sức sống bên ngoài cửa sổ tạo thành hai hình ảnh đối lập.

Trò Chơi Tình Nhân - EditNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ