Đối với kiểu thiếu nữ mười sáu tuổi sống vô tư lự, không ôm chí lớn như Hùng Tư Lộ mà nói, yêu đương nhất định là chuyện rất tốt đẹp, mỗi ngày nhắn tin, gọi điện thoại, không thấy trả lời sẽ nhớ nhung. Thậm chí lúc gặp mặt nhau rồi còn có thể nói mấy câu kì lạ giống như là: Làm sao còn chưa có tách ra, mình liền bắt đầu nhớ cậu thế này? Đây mới là hình tượng mà một mối tình đầu nên có, phải không?
Nhưng mà tại sao, sau khi kề vai sát cánh, Hùng Tư Lộ nửa điểm cảm giác cũng không có!?
Số điện thoại của bạn học Mã cũng đã lưu lại, QQ cũng đã thêm bạn bè, thế nhưng nghĩ tới chuyện nhắn tin nói chuyện với hắn, nàng không có hứng thú. Theo lý mà nói, khuôn mặt của bạn học Mã rất phù hợp với tiêu chuẩn mối tình đầu của hầu hết thiếu nữ tuổi này, coi như nằm mơ thấy cũng không lạ. Nhưng Hùng Tư Lộ lúc này thà nằm dài trước TV xem tẻ nhạt chương trình thời sự cũng không có muốn lên mạng nói cái gì với hắn.
Thật vất vả dành một đống thời gian để suy nghĩ về thái độ quái dị của mình, Hùng Tư Lộ lo lắng mình cùng với các bạn nữ bình thường khác hình như không giống nhau, có thể tưởng tượng được bả vai được bạn học Mã ôm lấy, còn nghe thấy hắn thầm thì vào lỗ tai: Mình yêu cậu... Mẹ nó ơi làm sao gớm như vậy!? Một chút xúc động cũng không có là sao!? Sống lưng đều lạnh biết không!?
Nhất định là do hắn quá tùy tiện nói ra những thứ như vậy khiến cho người ta cảm thấy phản cảm, vì lẽ đó Hùng Tư Lộ trốn tránh nhắn tin với hắn, viện đủ loại lý do như là nàng phải đi vệ sinh, nàng phải ăn cơm, tới lúc hết chiêu rồi thì giở giọng, ba kêu, mẹ gọi, đi tắm... Hùng Tư Lộ cảm thấy hình như nàng sắp thành thánh nhân tới nơi?
Nếu mối tình đầu cứ như vậy chết đi thì cũng quá không ổn, sau đó nhớ lại kiểu tình yêu không có quy trình gì hết như thế này đúng là không tốt lắm. Vì có thể được một kỷ niệm tốt đẹp, Hùng Tư Lộ quyết định trước hết cứ án binh bất động (không hành động gì), từ từ tìm hiểu nhau một khoảng thời gian, nói không chừng có thể thấy được nhiều ưu điểm của bạn học Mã.
Không tin được chính là, giao du được một tuần lễ, Hùng Tư Lộ không chỉ có nói hết đề tài, chuyện cười mà mười sáu năm qua nàng tích lũy được, hơn nữa ở mấy lần đi ăn tối hẹn hò, nàng thế nhưng tăng 2 ký! Hùng Tư Lộ thật muốn nâng tay vứt cái cân đi!
Tiếp tục như vậy không thể được! Nhưng Hùng Tư Lộ nghĩ tới nghĩ lui thực sự không biết phải làm gì mới được! Ôn Hội Niên đã từng nói: Hùng ngu ngốc không chỉ lúc học bài mới ngốc. Mà tại sao lúc này lại nghĩ tới cái chuyện đó a!
Hùng Tư Lộ trống rỗng quyết định đi hỏi Ôn Hội Niên, hy vọng rằng người bạn tài cao này có thể trả lời cho nàng.
"Họ Hùng à? Tối nay tới nhà tôi sao? Xin lỗi, hôm nay tôi phải đến nhà Tiểu Đào rồi, cho nên hẹn hôm khác đi."
Ôn Hội Niên lại trả lời như thế. Hùng Tư Lộ nghe điện thoại mà như sét đánh ngang tai, bị chấn động đến mức đầu óc cũng hỏng rồi, điện thoại bị ngắt mới hoàn hồn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT][Edit] Lớp trưởng đại nhân cái gì? Ghét Nhất!
Ficción GeneralNguyên tác: Lớp Trưởng Đại Nhân Cái Gì, Ghét Nhất! (班长大人什么的最讨厌了) Tác giả: Nhà ngươi đối diện kia nhà ăn đề lạp thước tô căn bản là không thể ăn (你家对面那餐厅的提拉米苏根本就不���吃) Thể loại: GL, vườn trường, thanh mai trúc mã, hoan hỉ oan gia Nhân vật chính: Hù...