Sau khi cười đủ, hắn lệnh cho hạ nhân gọi Đại phu nhân và trưởng nữ Lâm Nhã Nghiên ra đại sảnh.
Lâm Nhã Nghiên ở trong khuê phòng đang thêu khăn tay, hạ nhân đến gọi nàng đi gặp Lâm Trương Chi, tay đặt kim xuống, nàng nghi hoặc bước đến đại sảnh. Trong sảnh chỉ thấy cha của nàng Lâm Trương Chi cùng mẹ của nàng đều ngồi ngay ngắn, nàng đi tới trước mặt bọn họ hành lễ "Nữ nhi thỉnh an phụ mẫu."
Lâm Trương Chi khoát tay ra hiệu nói: "Đứng lên đi."
"Vâng, phụ thân." Lâm Nhã Nghiên đứng lên, lẳng lặng ở cạnh bên.
Lâm Trương Chi cẩn thận tỉ mỉ quan sát Lâm Nhã Nghiên, hắn ít quản chuyện nhà, nữ nhi sau khi lớn lên hắn cũng ít khi nhìn thấy, có lẽ là không nhớ rõ dáng vẻ của nàng trước đây. Sau khi hắn nhìn kỹ mới phát hiện con gái của mình không chỉ càng lớn càng càng đẹp, dung nhan mỹ lệ hơn nữa mọi cử chỉ hành động có lễ có nghi, tuyệt đối xứng đôi với Thành vương, hắn thoả mãn vuốt râu gật gù liền hướng Lâm phu nhân đối diện nức nở khen "Phu nhân sinh một nữ nhi thật tốt a."
Lâm phu nhân bị lời nói của hắn làm cho mờ mịt, không hiểu hỏi "Lão gia đây là ý gì?"
Lâm Trương Chi không trả lời Lâm phu nhân, tiếp tục hỏi Lâm Nhã Nghiên "Ta nhớ Nhã Nghiên năm nay cũng mười bảy chứ?"
Lâm Nhã Nghiên gật đầu "Con gái năm nay vừa vặn mười bảy."
"Lớn như vậy, cũng nên gả đi." Lâm Trương Chi lờ nói đầy ẩn ý.
Lâm phu nhân nghe được Lâm Trương Chi nhắc đến việc kết hôn của Lâm Nhã Nghiên liền như mở cờ trong bụng: "Thiếp đang muốn cùng lão gia nói đây, tỷ tỷ của thiếp mấy ngày trước đây đến dạm hỏi Nhã Nghiên cho nhi tử. Thiếp cảm thấy Nhã Nghiên và biểu ca rất thích hợp, thân lại càng thân, không bằng. . ."
Lâm Trương Chi không nghĩ tới vợ mình sẽ bàn chuyện này, mặt nhất thời sa sầm xuống, lên tiếng đánh gãy lời của Lâm phu nhân: "Từ chối đi."
Lâm phu nhân đang cao hứng bỗng nhiên mặt cứng lại rồi hỏi "Tại sao, lão gia?"
"Sau này không nên nói những lời này nữa, danh tiếng của Nhã Nghiên có thể không tốt." Lâm Trương Chi nghiêm mặt nói, một hồi nhịn không được trong lòng mừng như điên, mỉm cười nói: "Hoàng thượng cho tứ hôn cho Nhã Nghiên rồi!"
Nghe nói như thế Lâm phu nhân cùng Lâm Nhã Nghiên đều cả kinh. Lâm phu nhân trợn to hai mắt, hỏi "Lão gia ngươi đây là nói cái gì "
Lâm Trương Chi cho rằng phu nhân nghe không hiểu, thành thật lại lặp lại một lần nữa "Hoàng thượng tứ hôn cho Nhã Nghiên rồi!"
"Tứ hôn cho Thành vương." Lâm Trương Chi dương dương tự đắc "Sau này chúng ta là nhạc gia của Thành vương."
Lâm Nhã Nghiên cùng Lâm phu nhân càng kinh ngạc. Lâm phu nhân trước tiên phản ứng lại, hỏi gặn Lâm Trương Chi "Lão gia, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"
"Hôm nay ta vào triều, hoàng thượng đột nhiên ban dưới ý chỉ tứ hôn. Ta cũng không biết là chuyện gì xảy ra. Bất quá chuyện tốt này rơi vào nhà chúng ta, chúng ta có cái gì mà không được?"
![](https://img.wattpad.com/cover/96684631-288-k505197.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Minayeon] Vương gia, đi thong thả
FanfictionThể loại: Tình hữu độc chung, cải trang, sinh tử văn, HE Tác giả: Dịch Lâm An Văn án: Thiên hạ đều đồn rằng Thành vương gia Tỉnh Nam trời sinh mi thanh mục tú lại trí tuệ hơn người, là người trong mộng của tất cả nữ tử trong thiên hạ, đều mong ước...