Võ tướng Tỉnh Nam phái đi vác lấy trọng thương trốn về hoàng cung, hắn không dám trực tiếp tới gặp Tỉnh Nam, nên trước hết thông qua tin tức cho Thạch Tu."Hoàng thượng, không tốt" Thạch Tu lảo đảo từ ngoài cung chạy vào.
"Chuyện gì."Tỉnh Nghiên đột nhiên bị người khác quấy rối suy nghĩ, rất bực bội, ngữ khí tức giận hỏi.
"Hoàng thượng, Vương Gia tạo phản rồi" Thạch Tu quỳ trên mặt đất, đầu không dám ngẩng lên, hồi hộp lo sợ.
"Cái gì" Phương Hàng vỗ bàn đứng dậy, giọng nói không kiềm nén được phẫn nộ.
Thạch Tu căng thẳng nuốt nước miếng lập lại: "Bẩm, Vương Gia tạo phản"
Tỉnh Nghiên lạnh mắt, đập xuống chồng tấu chương trên bàn, nổi trận lôi đình: "Lập tức phái binh đi trấn áp. Giết sạch Thành vương phủ, giết sạch hết cho trẫm". Trong lòng hắn đã sớm muốn bầm văm Tỉnh Nam ra ngàn đao vạn quả, thật đúng như hắn sở liệu, Tỉnh Nam quả nhiên mơ ước ngôi vị hoàng đế của mình, hiện tại bị hắn bức bách cuống lên mới lòi mặt chuột.
"Vâng, tuân lệnh" Thạch Tu run rẩy đáp.
Tỉnh Nghiên nắm chặt nắm đấm, giận không nhịn nổi: "Trẫm phái người đi Thành vương phủ sao rồi"
Thạch Tu yếu ớt trả lời: "Thưa hoàng thượng, tướng quân đã trở về..."
Tỉnh Nghiên quay ngoắc mặt, tràn ngập lệ khí: "Hắn về đây làm gì ?" Nếu ánh mắt có thể giết người có lẽ Thạch Tu đã chết từ bảy kiếp trước. Vừa nghĩ nếu như mình nói sai một chử chắc chắn kết cục sẽ rất thảm. Hai hàm răng của hắn đánh vào nhau cầm cập, trong lòng sám hối không nên ôm chuyện này vào người nên vội vàng đem tình hình ở Thành vương phủ thuật lại tỉ mỉ cho Tỉnh Nghiên , cũng không dám có bất kỳ sai sót nào.
Mới vừa nói xong lời còn chưa dứt, Tỉnh Nghiên liền hỏi Thạch Tu: "Chờ đã, ngươi nói Tỉnh Nam có cứu binh đến giúp đỡ hắn?"
Thạch Tu cẩn thận nhớ lại những lời mình vừa kể, gật gật đầu: "Đúng vậy"
"Trong tay Tỉnh Nam khi nào thì có nhiều binh lính như vậy ?" Tỉnh Nghiên cảm giác có gì đó không ổn, hỏi tiếp.
Thạch Tu nhắc nhở: "Hoàng thượng đã quên tiên hoàng trước khi lâm chung giao cho thành vương đội quân kia sao ?"
"Không đúng, nếu như đúng thật là quân đội của phụ hoàng giao cho, trong thời gian ngắn cũng không thể đến kinh thành" Tỉnh Nghiên lắc đầu phủ định. Nhưng nếu như không phải, vậy có cách nào giải thích đội quân đã giải cứu Tỉnh Nam .
"Hoàng thượng có nghĩ là Thành vương sớm đã có âm mưu hay không ?" Thạch Tu suy đoán. Nếu cứ nói Tỉnh Nam đã sớm giăng cái bẫy này chờ Phương Hàng đi vào, vậy chuyện thất bại này cùng chuyện Võ tướng thất thủ ở Thành vương cùng Thạch Tu hắn không dính dáng gì, hắn liền có thể thoát tội. Vì thế hắn âm thầm đem toàn bộ sự tình đẩy lên đầu Tỉnh Nam.
Tỉnh Nghiên bị hắn nhẹ nhàng chỉ điểm tức tỉnh ngộ lại. Tức giận nói "Vậy bọn họ làm sao vào được kinh thành rồi. Tại sao không có ai tin tức". Hắn tức giận bọn thuộc hạ không cấp báo tình hình, không phải vậy hắn đã sớm biết âm mưu của Tỉnh Nam .
BẠN ĐANG ĐỌC
[Minayeon] Vương gia, đi thong thả
FanfictionThể loại: Tình hữu độc chung, cải trang, sinh tử văn, HE Tác giả: Dịch Lâm An Văn án: Thiên hạ đều đồn rằng Thành vương gia Tỉnh Nam trời sinh mi thanh mục tú lại trí tuệ hơn người, là người trong mộng của tất cả nữ tử trong thiên hạ, đều mong ước...