Mà lúc này tại tiền viện lại khác nhau rất xa với sự tịch liêu nơi hậu viện.
Mọi người dưới sự chỉ huy của Phương Đại đóng cửa lớn Vương phủ, có vài người trong sân mang ra rất nhiều gỗ lớn chặn cửa, phòng ngừa sự công kích từ bên ngoài.
Phương Đại biết ý tứ của Tỉnh Nam là thương lão tuổi già sức yếu, muốn lão theo Thái phi các nàng rời khỏi đây, thế nhưng Phương Đại kiên quyết từ chối ý tốt của Vương gia, kiên trì ở lại vương phủ, cho dù không ngăn được quan binh, lão cũng có thể thay Tỉnh Nam duy trì trật tự. Lão già rồi, sống cũng đâu được bao năm nữa, nếu như lần này có thể cùng vương phủ sinh tử, lão cảm thấy không uổng phí đời mình.
Hắn bận rộn chỉ huy các a hoàn: "Các ngươi cầm vại nước đến giếng lấy nước mang đến đây đặt trong sân"
Có người phát sinh nghi vấn hỏi: "Quản gia, đem vại nước đến đây làm cái gì? đâu có lửa gì đâu ?"
"Vạn nhất họ dùng hỏa công tấn công chúng ta thì sao?" Phương Đại chau mày.
Mọi người bỗng nhiên tỉnh ngộ, tâm phục khẩu phục, vẫn là người già có kinh nghiệm. Vừa nghĩ đến chân bọn họ cũng đứng muốn không vững lập tức đi lấy thùng nước, xếp hàng đứng bên cạnh giếng. Người đầu tiên phục trách múc nước rồi sau đó chuyền tay nhau cho những người đứng giữa, mãi cho đến vị trí cuối cùng. Bốn vại nước trong sân phút chốc đã đầy.
Mọi người tới tới lui lui, Phương Đại đứng bên cạnh không ngừng giục bọn họ tăng nhanh tốc độ, tiếng bước chân hỗn độn nhưng hành động lại rất nhịp nhàng, hiển nhiên bình thường đã qua sự huấn luyện nghiêm chỉnh.
Tỉnh Nam đã đổi hắc y trên người, chắp tay đứng dưới hiên nhà ung dung nhìn mọi người. Một thanh trường kiếm cắm sâu trên sàn nhà trước mặt của nàng, chỉ chờ đợi phút giây tung hoành ngang dọc.
Sau khi mọi thứ chuẩn bị kỹ lưỡng, Phương Đại đến bẩm báo với Tỉnh Nam: "Vương Gia đã xong"
Tỉnh Nam gật đầu, Phương Đại hướng về phía mọi người phất tay, mọi người lập tức trang bị khôi giáp, cầm trên tay vũ khí, trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Phương Đại: "Vương Gia hay là đi trước đi..." Lão muốn Vương Gia rời khỏi đây, hiện tại vương phủ không an toàn, lão sợ Vương Gia xảy ra chuyện.
Tỉnh Nam khoát tay, không cho lão nói tiếp. Theo lão tính toán thời gian cũng sắp đến rồi, mới lên tiếng dặn dò Trầm Hàn: "Ngươi ra phía sau hậu viện xem Vương phi các nàng đã đi chưa?"
Trầm Hàn chắp tay: "Vâng" Lập tức hướng hậu viện bước nhanh.
Lúc này ngoài thành.
Đội quân ẩn náo trong thành cùng đội quân ngoài thành phối hợp rất nhanh liền đoạt được cổng thành. Sau khi tiến vào kinh thành, binh chia làm hai ngã, một do Hình Văn Liệt trực tiếp chỉ huy hướng thẳng hoàng cung, mà một đội khác lại hướng về Thành vương phủ.
Trầm Hàn vừa đi không bao lâu, bên ngoài vương phủ truyền đến thanh âm huyên náo, sau đó là tiếng đập cửa cực lớn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Minayeon] Vương gia, đi thong thả
FanficThể loại: Tình hữu độc chung, cải trang, sinh tử văn, HE Tác giả: Dịch Lâm An Văn án: Thiên hạ đều đồn rằng Thành vương gia Tỉnh Nam trời sinh mi thanh mục tú lại trí tuệ hơn người, là người trong mộng của tất cả nữ tử trong thiên hạ, đều mong ước...