Nàng sau khi rời khỏi vường hoa bỉ ngạn liền vội vàng chạy về nơi ở của mình, vừa chạy vừa nghĩ : " không biết tiểu Vy không thấy nàng có lo lắng tìm kiếm không? "
Một đường chạy về, tới nơi thấy tiểu Vy đi đi lại lại nơi cửa nàng liềng thở phào nhẹ nhõm. Thấy nàng về tiểu Vy liền chạy vội lại nói:
- Tiểu thư, người đi đâu ? Nô tì về từ lúc chiều nhưng không thấy người, đang định sẽ đi tìm vương gia để nhờ vương gia giúp tìm tiểu thư.
- Không phải ta đã về rồi sao? Được rồi ta đói rồi!
- Để nô tì đi lấy đồ ăn cho tiểu thư!
- Ừ!Tắm rửa và dùng bữa tối xong nàng hỏi tiểu Vy:
- Tiểu Vy! Em mua được hạt rau cho ta không?
- Mua được tiểu thư!
- Có những loại nào?
- Rau cải, cà rốt, cà chua, dưa chuột...
- Được rồi, như vậy đủ để cho chúng ta thay đổi bữa ăn. Sáng mai chúng ta sẽ bắt đầu gieo trồng rau.Nghe nàng nói , tiểu Vy kinh ngạc không thôi, tiểu thư nhà nàng từ khi nào thì biết làm mấy cái này? Lại còn nghĩ mua hạt rau về để gieo trồng, từ khi nào thì tiểu thư đã thay đổi rồi? Nghĩ nghĩ nàng liền dò hỏi:
- Tiểu thư, người không còn yêu vương gia nữa sao?
- Yêu tên lợn giống đó sao? Ta mới không cần! Nhưng mà...! Hừ! Ta cần phải lấy lại địa vị vương phi của mình. Sau khi trồng rau xong đợi một thời gian ta khoẻ lại sẽ nghĩ cách .Nghe nàng nói vậy , tiểu Vy không hiểu ý của nàng là như thế nào, lắc đầu nàng nghĩ :" thôi chuyện của chủ tử nàng không thể xen vào được, nàng cứ làm trọn nhiệm vụ của nàng thôi"
Tắt đèn cả hai lên giường đi ngủ, nơi của nàng xa cho nên đêm cũng không có ai tới, yên bình cả hai chìm vào giấc ngủ bình yên.
Buổi sáng hôm sau, khi ánh mặt trời còn chưa lên, hai nàng đã ra chỗ đất hôm trước cả hai dọn dẹp bắt đầu công việc trồng rau của hai người.
Càng làm càng khiến tiểu Vy kinh ngạc không thôi, nàng không ngờ tiểu thư nhà nàng lại tài giỏi như vậy. Nàng hỏi thì tiểu thư chỉ nói học từ một vị tiền bối.
Cả hai làm từ sáng sớm cho đến trưa chiều thì xong, tắm rửa nghỉ ngoi, nhìn lại chõi trồng rau của hai người , tiểu Vy cảm thấy không chân thật.
Trước kia , tiểu thư suốt ngày chỉ quấn quýt bên vương gia, ngay cả khi ở nơi này lòng cũng chỉ nghĩ tới vương gia. Lại không ngờ mấy hôm gần đây tính cách đã thay đổi, có lẽ tiểu thư nhà nàng như bây giờ lại tốt hơn, hoạt bát hay cười hay nói.
Từ người tiểu thư toát ra một cái gì đó khiến nàng nghĩ mãi không ra nó là cái gì, đang suy nghĩ thì nàng nghe thấy tiểu thư nhà mình nói:
- Tiểu Vy ! Tối nay chúng ta sẽ chuồn ra ngoài đi dạo nhé!
