Làm sao tớ có thể buông bỏ được!
Aoko ngạc nhiên đến lạ, tên ngốc kia đang ngang nhiên ngồi ăn sáng ở nhà cô như chưa từng có chuyện gì xảy ra thế ư?
Aoko bước đến, cáu gắt : này, Kaito!
Kaito cười nhe răng: nếu cậu hỏi về ông bác thì ông ấy đi làm từ sớm rồi. Phần ăn sáng của cậu nằm ở trong lò vi sóng ấy.
Aoko nhìn Kaito: cậu, sao cậu có thể thản nhiên thế được hả?
Kaito buôn đũa, cậu liếm mép như 1 chú mèo ranh ma. Nhìn Aoko, cậu mỉm cười :
- Chẳng phải nếu chúng ta làm lành sẽ tốt hơn sao? Tớ thật sự xin lỗi cậu, Aoko! Tối qua không được đi cùng cậu, tiếc thật dù cậu trông cũng không đến nỗi tệ!
Aoko giật mình, cô có thoảng đỏ mặt.
Tớ quên nói với cậu rằng hôm qua cậu đẹp lắm! Chắc hẳn Kuroba - kun cũng thấy vậy.
Kaito Kid. Cậu ấy đã nói đúng. Aoko mỉm cười khe khẽ. Chút hồng trên má cô thoát hiện rõ trên làng da trắng. Kaito ngồi cạnh đó mãi luyên thuyên cũng dừng lại bật cười theo.
Cảnh vật như vậy, thật yên bình làm sao!
Kaito bất chợt nắm lấy tay Aoko khi cô định quay bước đến lò vi sóng. Cô quay lại nhìn cậu.
Aoko nhìn thay mình rồi nhìn vào mắt Kaito: sao... thế ? Kaito !
Kaito kéo cô vào lòng mình. Ôm cô thật chặt đến nỗi cậu sợ Aoko sẽ vỡ vụng ra bởi, cô, quá mỏng manh. Aoko nhìn thấy hành động lạ của Kaito thì bắt đầu lo lắng, thế nhưng cô vẫn cố tôn trọng phút giây này, phút giây mà họ có thể bên nhau. Cô ôm lại Kaito. Mùi hương của họ quyện vào nhau, thật ngọt ngào và man mát. Cô chợt thấy có chút quen thuộc. Mùi hương của Kaito Kid, mùi hương của chàng trai tối qua cô vừa ôm cũng rất nam tính giống thế này! Aoko ngước nhìn Kaito. Có gì đó, rất khác. Kaito của cô và Kaito Kid, họ rất khác. Kaito Kid là 1 chàng trai luôn dám nói tất cả với cô, cô không hiểu sao nhưng trong mắt của Kaito Kid có 1 mặc cảm tội lỗi sâu sắc như là cậu đã lừa dối cô vậy. Còn về Kaito, ừ, thì sao nhỉ? Cậu là người con trai mà cô quan tâm, chăm sóc, yêu thương từ bé đến giờ, không có tấm lưng nào cô biết mà vững chãi hơn Kaito hết. Không có chàng trai nào cô biết là cô yêu nhiều hơn Kaito hết. Kaito, là tất cả đối với Aoko.
Kaito hít hà mùi hương ở tóc của Aoko, nó còn ướt. Cô gái này lại không sấy tóc nữa rồi.
Kaito thầm trách: Kaito ngốc ! Mày đã làm gì thế này ? Tại sao mày có thể bỏ rơi một cô gái vụn về như cô ấy chứ? Mặc cảm tội lỗi với cô ấy để rồi bỏ rơi cổ! Mày đã để cô gái mày yêu thương cho 1 thằng con trai khác cơ hội, mày đã làm cô ấy khóc rất nhiều.
Kaito khốn kiếp!
BẠN ĐANG ĐỌC
Kaiao x Ghen
FanfictionKid : yên nào !!! Aoko : cậu cho tớ xem gương mặt thật của cậu được không ? . . . Aoko : Kaito ! Kaito : ??? Aoko : Có lẽ, tớ thích Kaito Kid !!! Kaito : nani??? . . Thật muốn ngóng xem khi nào fic này thành siêu phẩm Kaiao nha. Nhờ vài các bạn cả...