23. Ám ảnh kinh hoàng

240 26 9
                                    

Thoắt cái đã vào đầu tháng tư, học sinh khối mười hai chộn rộn hẳn lên. Mùa thi đại học đã đến rất gần rồi. Trúc Chi vẫn chưa có dẫu hiệu tỉnh lại, nhưng tâm trạng Nắng đã khá hơn nhiều. Nam Dương vẫn chăm chỉ làm việc, thời gian bảo vệ đề tài nghiên cứu của anh đến rất gần rồi, chỉ sớm hơn ngày thi đại học vài hôm. Từ sau bữa bia bọt đến nay, lão chồng đã hô biến toàn bộ chất có cồn trong tủ lạnh đi đâu mất. Anh còn bày ra triết lí "bia rượu không tốt cho sức khỏe". Cái đống đó ban đầu không phải anh là đứa vác về hay sao.

Một buổi chiều tháng tư, anh đón vợ đi học về như mọi khi. Vừa vào đến nhà liền nắm lấy hai cổ tay con nhỏ xoay qua, xoay lại như khám nghiệm tử thi. Soi đủ rồi lại vén tóc vợ lên xem sau cổ, tiếp tục nghiền ngẫm. Cuối cùng phán một câu.

- Ngoan lắm, không để lại dấu vết nào cả! Từ nay không được uốn bia nữa!

"Còn không phải anh cho em uống mới thành ra như vậy hay sao?" Con nhỏ biểu môi, nhưng lời không dám nói ra miệng. Dị ứng báo hại cô cả tuần liền bức rức ngứa ngáy, nhưng không dám gãi. Ngày nào về đến nhà anh cũng khám như khám heo, xem hết chỗ này đến chỗ kia, chỉ cần phát hiện dấu vết móng tay lập tức hôn vợ một cái. Nam Dương gọi đó là phạt, con Nắng gọi là cưỡng hôn có điều kiện. Hôm nay thì khỏe rồi, xem như đã hết hẳn, anh không còn lý do nào bắt nạt cô nhỏ nữa.

Lúc đi tắm Nắng không để ý, nhưng khi trở lại mới thấy đầu video xếp một chồng đĩa phim cao tầm một gang tay. Xem qua một chút, thấy bìa bao bên ngoài nào cũng âm âm u u, hình ảnh không rõ ràng. Cô nhỏ cầm theo khăn bông, tay vớ đại cái đĩa trên cùng chạy ra phòng khách.

- Cái gì đây? - Miệng hỏi, tay đưa khăn bông cho anh lau tóc.

- Phim mười tám cộng! - Nam Dương lau tóc cho vợ, bình thản trả lời.

- Dâm tặc! Biến thái!

Anh không trả lời, hai cánh tay chăm chỉ vò vò mớ tóc ướt, miệng lầm bầm "tóc em dài ra thì phải." Nắng lờ mặt anh đi, đợi tóc khô liền ngồi vào bàn ăn, nhưng không thoát khỏi suy nghĩ tò mò.

- Anh định một mình xem hết cái đống đó hả?

- Xem cùng em!

- Em không có dâm tặc biến thái như anh! - Nắng lườm chồng một cái, lão ta vẫn bình thản không biến sắc.

- Anh không có đen tối như em!

Đến lúc vào phòng ngủ, anh thực sự đi theo sau. Mặt tỉnh như sáo ruồi treo lên giường giành chăn với vợ, trước đó chàng ta không quên bỏ đĩa DVD vào máy. Khi phim bắt đầu chiếu, con nhỏ chui rút trong mớ chăn nệm lùng nhùng cố tình không muốn xem, lại hồi hộp lo lắng đoán già đoán non gã này mưu đồ gì mà lại mướn phim mười tám cộng về xem. Đợi một lúc lâu, ngoài tiếng nhạc có phần rùng rợn ra, hoàn toàn không có gì khác bất thường, nhưng con nhỏ vẫn không có ý định chui ra khỏi chăn.

- Anh tắt đèn nha! - Nam Dương đề nghị.

- Em sợ bóng tối!

- Xem phim kinh dị mà đèn sáng trưng như vầy không thú vị gì cả.

"Ặc, phim mười tám cộng mà anh nói là phim kinh dị sao?" Con nhỏ không biết từ lúc nào đã chui đầu ra khỏi chăn, chăm chú theo dõi bộ phim. Lão chồng nhà cô thực sự rất giỏi nói dối, dù đèn mở sáng trưng thì phim kinh dị vẫn là phim kinh dị. Máu me be bét, trên người mấy con zoombie thì đầy nhưng vết loét mục rửa thối nát kinh tỡm. Xem được một lúc con nhỏ chỉ còn lại cảm giác buồn nôn.

Là Nắng Yêu AnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ