Quyển 2 - Chương 18: Bút tích kinh thiên, nam tử thần bí

2.2K 50 1
                                    


  Liệt Hỏa Kình Thương vừa mới nói xong câu đó, ống tay khẽ động, một trận gió mãnh liệt trực tiếp đem vương gia gia chủ cùng toàn bộ thủ hạ phía sau của hắn đánh bay ra ngoài, nhất thời toàn bộ khách điểm đều một mảnh yên tĩnh....

Mà Thương Hải Minh Nguyệt vừa mới đi vào cửa khách sạn, liền nhìn thấy có người bay ra, lập tức tránh xa.

"Ôi. . . Đau chết lão phu ! Đáng chết a!", vương gia gia chủ trực tiếp té ngã trên mặt đất, đôi mắt ứa ra kim tinh.

Thương Hải Minh Nguyệt lập tức đi tới, nhíu mi nhìn về phía vương gia gia chủ, trước đó mọi việc làm của Vương gia nàng vô cùng rõ ràng, chính là không có chứng cứ xác thực để trị tội hắn, huống hồ thế lực của hắn ở Thiên Hải vực quả thật không thể khinh thường.

Mà vương gia gia chủ mở to mắt liền nhìn thấy vực chủ Thương Hải Minh Nguyệt đang đứng một bên nhíu mi nhìn chính mình.

Thương Hải Minh Nguyệt vẫn nhìn vương gia gia chủ nên khi tại chỗ sâu trong con ngươi của hắn xẹt qua một đạo tinh quang, cũng không thể thoát được ánh mắt của Thương Hải Minh Nguyệt.

"Vực chủ a, ngươi cần phải làm chủ cho lão phu! Mấy người ngoại lai này thật là vô cùng to gan lớn mật dám ở Thiên Hải vực chúng ta ngang ngược, không chỉ đánh con trai lão phu bị trọng thương, còn không đem lão phu để vào trong mắt, không phân biệt tốt xấu đánh lão phu... bay ra ngoài!" vương gia gia chủ thoáng do dự một chút, dù sao bị người đánh bay ra ngoài cũng không phải là chuyện tốt gì, nhưng muốn để cho vực chủ Thương Hải Minh Nguyệt hung hăng trừng phạt đoàn người U Tà, thì hắn cần gì phải quan tâm, nét mặt già nua lộ ra chút bất chấp tất cả.

"Nha? Phải không? Vương gia gia chủ những điều người nói có thật sự không? Vậy thì vì sao bản Vực chủ lại nhận được tin tức con ngươi xuất khẩu cuồng ngôn đối với khách quý của bản Vực chủ, nên mới xảy ra chuyện đó, vương gia gia chủ nếu người muốn vặn vẹo sự thật thì cũng không nên nói như thế, nếu bản Vực chủ không biết mà đi vào, vậy thì phải đối mặt với Ma chủ Ma Vực như thế nào?", khuôn mặt Thương Hải Minh Nguyệt khi nghe được những lời nói của vương gia gia chủ thì không có chút biến đổi nào, lạnh mặt mà nói. Trong lơ đãng đã để lộ thân phận của Liệt Hỏa Kình Thương.

Nghe vậy sắc mặt vương gia gia chủ trắng nhợt, xèo xèo ngô ngô nói, "Vực... Vực chủ... Ngươi nói... Ngươi nói người nọ là Ma chủ ... Ma Vực? !", hoảng hốt vô cùng, mọi chuyện mà nhân gian đồn đại về Ma chủ Ma Vực – Minh Thiên Tầm liền xẹt qua trong đầu hắn, con ngươi lục sắc hiếm thấy , lãnh liệt vô cùng, lãnh huyết thị sát, sủng nịch Ma phi đến tận xương...

Nghe vậy Thương Hải Minh Nguyệt nhíu mày nhìn vương gia gia chủ, "Bây giờ thì đã biết sợ rồi chứ? Vừa rồi con trai của ngươi đùa giỡn Ma phi, hơn nữa còn xuất khẩu cuồng ngôn, bản Vực chủ cũng không muốn vì một cái vương gia như ngươi mà Thiên Hải vực ta bị hủy diệt!"

"Này... Này, Vực... Vực chủ, ta van cầu ngươi cứu con ta đi !", nghe vậy sắc mặt vương gia gia chủ càng thêm trắng bệch, mới vừa rồi hạ nhân tiến vào bẩm báo chỉ nói là có người trêu chọc, hắn mới nhất thời mất lí trí, nhưng bây giờ mới biết hóa ra con mình xuất khẩu cuồng ngôn với Ma phi, hơn nữa còn đùa giỡn, trong lòng lập tức run lên.

Ma chủ Ma Vực – Minh Thiên Tầm đối với Ma phi của chính mình thì sủng nịch vô cùng, nhớ rõ mấy tháng đại hôn trước đó, vương gia gia chủ cùng với đám người thế gia gia chủ bàn luận về hắn, giờ phút này đúng là như vậy rồi...

"Vương gia gia chủ, không phải bản Vực chủ nhẫn tâm, ngươi cũng biết tính tình Ma chủ Ma Vực – Minh Thiên Tầm rồi đó...", trên mặt Thương Hải Minh Nguyệt hiện ra chút tiếc hận, kì thực ở trong lòng lại ở cười lạnh, trước đó không tìm được nhược điểm của ngươi, nếu giờ phút này không nhân cơ hội đạp đổ vương gia ngươi, thì ta đã uổng công làm Vực chủ Thiên Hải vực mấy năm nay rồi!

Thương Hải Minh Nguyệt vừa nói xong liền ra lệnh cho người phía sau nâng vương gia gia chủ lên, đưa hắn đi vào khách sạn cùng nàng, :"Ma chủ Ma Vực cùng Ma phi đường xa mà đến, Minh Nguyệt không thể nghênh đón thật là hổ thẹn!"

Nghe thấy thanh âm nữ nhi, sắc mặt Liệt Hỏa Kình Thương cùng U Tà không thay đổi, một người vẫn uy thức ăn đến bên miệng nữ nhân, mà nữ nhân kia cũng thản nhiên ăn đồ ăn mà nam nhân kia uy, bình tĩnh như vậy.

Mà một bên Hỏa Liễn Túy cùng Mộc Thương Lan đồng loạt buông chiếc đũa xuống, hướng ngoài cửa nhìn lại...

Chỉ thấy từ ngoài cửa khách sạn có một nữ tử, quần áo màu vàng nhạt, trên đầu tùy ý cắm một cái Lưu vân kế một thân san hô xanh biếc đến cực điểm, mặt mũi thanh tú, ánh mắt mang theo một tia anh khí, chói lọi.

Hỏa Liễn Túy cùng Mộc Thương Lan liếc nhau, áp chế sự tán thưởng từ đáy lòng, quả nhiên không giống nữ tử bình thường!

"Thương Hải Vực chủ khách khí", mãi cho đến khi tiểu nữ nhân bên cạnh ăn no, Liệt Hỏa Kình Thương mới buông chiếc đũa trong tay xuống, thản nhiên nâng mắt, con ngươi lục sắc thâm thúy như biển rộng, khí thế đế vương lãnh liệt bá đạo quanh quẩn, mỗi một động tác giơ tay nhấc chân đều tản mát ra một loại cao quý cùng áp lực.

Thương Hải Minh Nguyệt sửng sốt, lập tức ôm quyền nói, "Minh Nguyệt nghe nói Ma chủ Ma Vực – Minh Thiên Tầm chính là thiên hạ đệ nhất mỹ nam tử, nguyên bản không để ý, cũng không ngờ hôm nay gặp mặt, quả nhiên là danh bất hư truyền.", đối mặt với Liệt Hỏa Kình Thương, Thương Hải Minh Nguyệt không có biểu tình nịnh nọt, không có sợ hãi, mặc dù là có chút ngây ngốc, nhưng mà cũng không mất phong phạm của người đứng đầu Thiên Hải vực.

"Nghe nói Vực chủ Thiên Hải vực là một nữ tử nổi bật, hôm nay vừa thấy quả nhiên là tư thế hiên ngang oai hùng!", U Tà chậm rãi đứng lên liếc mắt đánh giá Thương Hải Minh Nguyệt một cái, mở miệng nói.

Nghe vậy Thương Hải Minh Nguyệt nhìn lại, lại ngây ra một chút, lập tức mở miệng, "Vị này hẳn là Ma phi – Thiên hạ đệ nhất nữ tử đi, trước có nghe nói tuyệt sắc tao nhã cũng không đủ để hình dung, Ma phi quả thật là bất phàm!"

"Thương Hải Vực chủ thật là khách khí, không biết Thiên Hải vực ngươi muốn như thế nào? Ăn một bữa cơm lại khó khăn như vậy?", U Tà nhìn lướt qua phía sau Thương Hải Minh Nguyệt là vương gia gia chủ, lập tức mở miệng thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng hờ hững, ngữ khí thản nhiên, nghe không ra là có ý tứ gì.

Con ngươi Thương Hải Minh Nguyệt chợt lóe, lập tức cười mở miệng nói, "Là Minh Nguyệt suy nghĩ không chu toàn, mong rằng Ma chủ cùng Ma phi thứ tội. Vương gia gia chủ cũng tự biết mình đã phạm sai lầm lớn, đặc biệt hướng nhị vị thỉnh tội!"

Ở phía sau vương gia gia chủ nghe vậy liền ngẩng mạnh đầu lên, run rẩy nhìn thoáng qua Liệt Hỏa Kình Thương đang ngồi phía trước, sau đó liền cúi đầu xuống.

"Thỉnh tội sao? Thật ra cũng không cần, không bằng liền đem Vương gia đưa cho bọn ta xử lý, như thế nào?", Hỏa Liễn Túy bưng chung rượu trong tay, tùy ý lắc nhẹ vài cái, chậm chậm rì rì nói, tuy rằng sắc mặt cười như không cười, nhưng trong giọng nói lại không có một tia hay ý tứ nói giỡn nào.

Vương gia gia chủ quá sợ hãi, mà hô hấp Thương Hải Minh Nguyệt cũng là bị kiềm hãm, tuy rằng không biết thân phận của hồng y nam tử này ra sao, nhưng khí độ bực này cũng không phải là người bình thường có được, huống chi còn đi cùng ma chủ, nghĩ đến đây Thương Hải Minh Nguyệt liền phất phất tay cho hạ nhân phía sau đem vương gia gia chủ đi ra, trêu chọc đến nữ nhân mà ma chủ Minh Thiên Tầm yêu nhất, bị trừng phạt là đúng tội.

"Minh Nguyệt cảm ơn các vị cho đã cho ta một cơ hội diệt trừ Vương gia, sau đại hội ném tú cầu chọn rể vào ngày mai, Minh Nguyệt sẽ đi đến di tích thượng cổ, không biết ý vị các hạ như thế nào? !", Thương Hải Minh Nguyệt nhìn mọi người, mở miệng hỏi nói.

Nghe vậy những người xung quanh có dự định đi di tích thượng cổ đều đỏ mắt, sớm biết thế bọn họ đã đi trêu chọc Vương gia kia, liền có thể đi trước đến di tích thượng cổ?

Nhưng mà mọi người nghĩ như vậy, lại quên mất người mà giang hồ kinh sợ – Ma chủ Ma Vực – Minh Thiên Tầm, người có tính tình lãnh khốc vô tình, lãnh huyết thị sát, nếu là người khác, chỉ sợ không thể trêu chọc vương gia gia chủ, càng không thể giúp Thương Hải Minh Nguyệt diệt trừ được vương gia.

Trêu chọc Ma chủ Minh Thiên Tầm, nếu là nàng không cho người ta một cái công đạo, thì lấy tính tình của hắn, Thiên Hải Vực cũng không thể tồn tại lâu ở thế gian, tuy rằng hiện tại Lăng Thiên đại lục đại loạn, nhưng danh tiếng cùng thủ đoạn của "Chiến thần Nhiếp Chính Vương Liệt Hỏa Kình Thương" người nào dám khinh thường?

"Một khi đã như vậy, đêm nay thỉnh Vực chủ Thiên Hải mang theo chúng ta cùng đi bán đấu giá các? !", Mộc Thương Lan nhìn lướt qua Thương Hải Minh Nguyệt, ngữ khí cũng là thản nhiên , không còn thần sắc hồ nháo trước đó.

"Minh Nguyệt vinh hạnh được đồng hành cùng các vị! Các vị đã muốn dùng bữa, vậy liền dùng!", khóe môi Thương Hải Minh Nguyệt cong lên, ý cười mông lung nhìn mấy người, con ngươi trong trẻo cũng không nhìn ra vui giận.

Liệt Hỏa Kình Thương đứng lên, nắm tay U Tà hướng ra phía cửa mà đi, Hỏa Liễn Túy cùng Mộc Thương Lan liếc nhau sau đó cũng theo sát mà đi, con ngươi Thương Hải Minh Nguyệt lại lóe lóe, tin đồn mà thế nhân đồn đại quả nhiên không phải là vô căn cứ...

Đi ra khỏi khách sạn, sắc trời đã dần ảm đạm xuống, còn ẩn ẩn mây đen dày đặc.

"Các vị liền đi theo Minh Nguyệt thôi, khách điếm bán đấu giá các này cách đây cũng không xa!", nói xong Thương Hải Minh Nguyệt liền đi trước dẫn đường, hướng về phía bán đấu giá các mà đi.

Mấy người liền đi theo phía sau nàng, đến khi ở trước cửa bán đấu giá các, không cần xếp hàng liền trực tiếp đi vào.

Không bao lâu, chủ tử bán đấu giá các liền đi ra, chắp tay nói, "Không biết Vực chủ đến, tiểu lão nhân không có tiếp đón từ xa, thỉnh Vực chủ thứ tội!"

"Các chủ không cần đa lễ, ta chỉ là mang theo khách quý của ta tới tham gia đại hội đấu giá, không biết hôm nay có đồ đấu giá gì khác ngày thường?", Thương Hải Minh Nguyệt nói giúp các chủ bán đấu giá kia một phen, mở miệng hỏi nói.

Nghe vậy các chủ bán đấu giá các suy nghĩ sâu xa một chút, lập tức mở miệng nói, "Vực chủ không biết, hôm nay bán đấu giá các ta quả thật có mấy thứ tốt, nếu là không chê, vậy tiểu lão nhân liền mang theo các vị đến phòng chữ thiên thứ nhất có được không?"

"Hảo, vậy liền đi thôi! Dẫn đường đi!", Thương Hải Minh Nguyệt không nhiều lời, vừa mở miệng liền làm cho các chủ đưa mấy người vào phòng chữ thiên.

Khi thanh âm Thương Hải Minh Nguyệt vang lên, các chủ bán đấu giá các liền trực tiếp mang mấy người tới phòng chữ thiên, đi lên lầu hai rẽ sang bên trái vào gian phòng ở đầu, ở lầu hai toàn là những người phú quý, không những có thể nhìn rõ ràng vật đấu giá ở phía dưới, còn có thể uống trà trò chuyện, cực kỳ chu đáo.

Mấy người vừa mới ngồi xuống, hội đấu giá liền bắt đầu.

Một vị mỹ nhân áo lam chậm rãi đi lên, mở miệng nói: "Các vị tân khách không ngại đường xa mà đến, cám ơn các vị đã đến ủng hộ, vì mọi người ở đây hầu như đều chuẩn bị đi đến di tích thượng cổ, nếu có thêm vũ khí sắc bén hoặc thảo dược linh đan không phải tốt hơn sao, vậy thì đêm nay hãy nhiệt tình ra giá đi!"

Vừa dứt lời, liền có hai nữ tử che mặt nâng một cái khay được miếng vải phủ lên, mỹ nhân áo lam đi ua rồi đem miếng vải đỏ phủ trên khay nhấc lên, : " Bây giờ mời mọi người xem vật đấu giá thứ nhất, đây là trường kiếm do chính tay Tháp đại sư tạo ra, kiếm này sắc bén vô cùng, giá khởi điểm là mười lượng vàng!"

U Tà bưng chén nước trà nên, nhìn thanh trường kiếm phía dưới tản ra hàn khí dày đặc, do Tháp đại sư tự tay làm tất nhiên nó không thể dễ gãy, sau đó nhìn Hồn Ảnh ở phía sau.

Có được một thanh kiếm tốt là nguyện vọng của tất cả những người luyện võ, với người có thực lực ở mức trên thì đây quả là một thứ hấp dẫn vô cùng.

"Mười lăm lượng vàng!"

"Phì, lão Lý ngươi cũng quá keo kiệt đi , đối với một thanh trường kiếm do chính tay Tháp đại sư đúc, thế nhưng ngươi lại ra giá chưa đến hai mươi?! Ta ra giá ba mươi lượng vàng!"

"Ha ha ha... Tam nhi, ngươi cũng không được a, lão tử ra năm mươi lượng vàng!"

"...", thanh âm cạnh tranh liên tiếp vang lên, càng về sau số người ra giá lại càng ít.

"Ba trăm lượng vàng", ngay tại khi có người sắp ra giá mua được thanh bảo kiếm này, thì một đạo thanh âm của nữ tử trong trẻo lạnh lùng mà hờ hững vang lên từ gian phòng chữ thiên đầu tiên, trong khoảng thời gian ngắn tâm tư mỗi người đều biến đổi.

Mà những người ở bên trong căn phòng cũng không hiểu, không biết U Tà mua thanh kiếm này làm gì, chỉ có ánh mắt của Liệt Hỏa Kình Thương lóe lóe, sau đó sủng nịch nhìn U Tà.

"Ba trăm lượng vàng lần một... Ba trăm lượng vàng lần hai... Ba trăm lượng vàng lần ba! Hảo, vậy thanh kiếm này thuộc về vị khách quý ở gian phòng chữ thiên thứ nhất! ", mỹ nhân áo lam nói xong liền sai người đem khay đựng bảo kiếm đi lên gian phòng của U Tà .

Trong nháy mắt trường kiếm kia liền được đưa đến trước mặt U Tà, U Tà cầm kiếm lên nhìn, vừa nhìn kỹ, quả nhiên là sắc bén, đúng là tuyệt thế bảo kiếm!

Xoay người U Tà liền quăng thanh kiếm trong tay cho Hồn Ảnh, Hồn Ảnh vội vàng tiếp được, sau đó không khỏi sửng sốt : " Vương...Vương phi ... kiếm này là?"

"Ngu ngốc, đây chính là tiểu thư mua cho ngươi, còn không nhận lấy?!", Đạm Cúc nhìn nhìn, khóe miệng cong lên, trả lời nghi vấn của Hồn Ảnh, ngữ khí lại vô cùng nhẹ nhàng.

"Này...", Hồn Ảnh cầm bảo kiếm trong ta, cảm thấy vô cùng cảm động, sau đó nâng mắt nhìn U Tà cùng Liệt Hỏa Kình Thương, quỳ một gối xuống nói : " Thuộc hạ đa tạ Vương phi ban thưởng bảo kiếm!"

Đột nhiên ở phía dưới cũng đã bắt đầu đấu giá món vật thứ hai : " Các vị, đây là vật thứ hai chúng ta bán đấu giá , thần dược có thể chữa khỏi vết thương do đao kiếm gây ra, giá khởi điểm là năm lượng bạc!"

Đối với thuốc trị thương, U Tà tự nhiên là sẽ không hứng thú , mà mấy người Hồn Thiên Hàn Mai đều biết công hiệu của chiếc vòng tay ngọc lưu ly của U Tà, cho nên đối với thuốc trị thương kia cũng không qúa để ý, mà Hỏa Liễn Túy cùng Mộc Thương Lan lại không nghĩ như vậy, từ Di Thất đại lục đến, trên người cơ hồ là cái gì cũng không có, giờ phút này tự nhiên là muốn có được.

"Biểu tẩu, ngươi không mua dược trị thương kia sao? Tuy rằng võ công chúng ta trác tuyệt, nhưng vẫn không tránh được việc bị tổn thương, vẫn nên chuẩn bị một chút thì tốt hơn!", Hỏa Liễn Túy nhìn U Tà, ngữ khí có chút tiêu sái nói.

"Đúng vậy, U Tà tẩu tử, tuy rằng ngươi giỏi y thuật, nhưng mà không có dược liệu thì cũng không có đất dùng, ta cũng còn có một chút ít! ", Mộc Thương Lan liền mở miệng nói với U Tà.

"Không cần", con ngươi U Tà liếc mắt qua hai người một cái, lại nhìn con ngươi quét hai người liếc mắt một cái, lại nhìn sắc mặt lạnh nhạt của Thương Hải Minh Nguyệt, sau đó liền nói, ngữ khí trong trẻo lạnh lùng. Giờ phút này có Thương Hải Minh Nguyệt ở đây, nàng cũng không tiện mở miệng nói ngăn cản họ mua thuốc trị thương, bằng không sẽ làm cho nàng ta hoài nghi.

Vật bán đấu giá kia nhất thời dâng lên một hồi tranh luận, nhưng lại không thể gây hứng thú cho U Tà, mà giờ phút này ở một gian phòng khác là một mảng hỗn loạn.

"Khuynh Thành, đế hậu Phong Mâu – Tức Mặc U Tà cũng đã ở đây!", Mộc Lăng Phong rất có ý tứ hàm xúc nhìn thoáng qua Vụ Ảnh Khuynh Thành, cảm thấy vô cùng cao hứng, từ lần yến hội của Thái hoàng thái hậu Phong Mâu hắn không có gặp lại U Tà, tuy rằng biết được thân phận của nàng, nhưng nếu đã được Mộc Lăng Phong hắn nhận định là bằng hữu, cho dù là hoàng lão tử hắn cũng nhận thức.

"Hoàng... Hoàng huynh... Vậy thì có phải là đế quân Phong Mâu cũng ở đây ?", Mộc Hoàn Hi ngồi bên cạnh Mộc Lăng Phong, nghe lời hắn liền sửng sốt, sau đó mở miệng hỏi.

Mộc Lăng Phong tất nhiên cũng biết suy nghĩ trong lòng muội muội mình, chuyện Tây Việt Tiêu bị đưa đến hoàng cung Phong Mâu, lấy tính tình chán ghét nữ nhân của Liệt Hỏa Kình Thương chắc chắn sẽ không gặp Mộc Hoàn Hi, cho nên nàng mới ôm hy vọng trở về Tuyết Phong cầu xin hoàng huynh giúp đỡ. Sau đó lại bị Mộc Lăng Phong bắt đi Thiên Hải vực, tự nhiên cũng không có hy vọng gì, cũng không nghĩ lại có thể gặp đế hậu Phong Mâu Tức Mặc U Tà ở chỗ này, lại lấy sự sủng ái của đế quân Phong Mâu với nàng, chắc chắn giờ phút này hắn cũng ở đây.

"Hoàn Hi, hiện tại muội không cần nghĩ gì khác, đợi sau khi đại hội đấu giá chấm dứt, hoàng huynh liền mang muội đi gặp đế quân Phong Mâu.", nhìn bộ dáng muội muội, Mộc Lăng Phong khẽ thở dài một cái, dù sao cũng là muội muội của mình, cho dù là Tây Việt Tiêu có làm ra chuyện gì qúa đáng, mà muội muội vẫn thích hắn, hắn cũng mặc kệ tất cả.

"Liệt Hỏa Kình Thương sẽ không tha cho hắn ", đúng lúc này, thanh âm Vụ Ảnh Khuynh Thành lạnh như băng vang lên, Mộc Hoàn Hi được gả làm hậu của Nguyệt Thần, chuyện này hắn đã biết, huống hồ hắn tận mắt nhìn thấy cảnh tượng đại chiến của Nguyệt Thần cùng Phong Mâu, lấy thủ đoạn của Liệt Hỏa Kình Thương, người làm Tức Mặc U Tà bị thương, như thế nào mà thả?!

"Này... Khuynh thành ca ca, vì sao?", Mộc Hoàn Hi nghe vậy, nhìn ca ca mình cùng Vụ Ảnh Khuynh Thành, liền biết hai người đều biết chuyện về Tây Việt Tiêu, lập tức mở miệng hỏi.

"Tây Việt Tiêu cùng một nữ tử ngoại lai liên thủ, đem Tức Mặc U Tà một thân đang trúng cửu tử làm trọng thương, bằng vào sự sủng ái của Liệt Hỏa Kình Thương đối với nàng, sẽ không có khả năng thả Tây Việt Tiêu. ", ánh mắt Vụ Ảnh Khuynh Thành thản nhiên , lại loáng thoáng mang theo một tia thống khổ không rõ, lời nói vẫn như cũ lạnh như băng.

Nghe vậy sắc mặt Mộc Hoàn Hi cùng Mộc Lăng Phong đều biến đổi, bọn họ chỉ biết là hai quốc giao chiến, Liệt Hỏa Kình Thương bắt được Tây Việt Tiêu, cũng không nghĩ hóa ra mọi chuyện lại như thế... Liệt Hỏa Kình Thương sủng ái Tức Mặc U Tà như thế nào mọi người đều biết, nếu thật sự làm nàng bị thương, vậy thì Tây Việt Tiêu kia đừng mong rời khỏi hoàng cung Phong Mâu!

Mộc Hoàn Hi lơ đãng rơi lệ, nhưng chưa khóc thành tiếng, Mộc Lăng Phong nhìn muội muội của mình đang khóc, liền đem nàng ôm vào trong ngực an ủi nói: " Hoàn Hi đừng khóc, lát nữa hoàng huynh sẽ mang ngươi đi gặp đế hậu Phong Mâu – Tức Mặc U Tà, không phải ở Lưu Ly trai tại Nguyệt Thần quốc muội đã gặp qua Mặc Tà ca ca sao, chỉ vì điểm giao tình khi đó, muội vẫn có thể được gặp nàng".

Nghe vậy Mộc Hoàn Hi liền ngừng rơi lệ, không dám tin nâng mắt nhìn về phía Mộc Lăng Phong, "Hoàng... Hoàng huynh, đây là thật sao? Tức Mặc U Tà thế nhưng lại là Mặc Tà ca ca? Bảo sao khi đó nàng lại trị độc cho muội."

"Đúng vậy, cho nên Hoàn Hi không cần lo lắng, có chuyện gì hoàng huynh sẽ giúp ngươi, cùng lắm nếu Tây Việt Tiêu chết ở Phong Mâu, thì muội hãy trở về Tuyết Phong, có hoàng huynh, không sợ không nuôi nổi muội! ", Mộc Lăng Phong nửa đùa nửa thật nói, nghe vậy Mộc Hoàn Hi không khỏi nín khóc để cười, trong lòng cũng buông lỏng.

Đúng vậy, nàng vốn không thích Tây Việt Tiêu, lúc trước gả cho hắn cũng không phải vì yêu hắn mà gả, hắn chết thì sao? Nhưng mà sau khi hội đấu giá kết thúc nàng vẫn muốn đi gặp đế hậu Phong Mâu – Tức Mặc U Tà, cho dù không cứu được hắn, nhưng hắn vẫn là phu quân của nàng, chuyện lần này coi như là nàng vì hắn mà làm đi.

Mà ở trong một gian phòng khác có ba nữ tử đang ngồi, trong đó có một nữ tử đeo một tấm lụa mỏng che mặt.

"Nàng ta thế nhưng cũng đến đây... Nhưng mà, thân là đế hậu Phong Mâu tự nhiên là cũng muốn đi di tích thượng cổ nhìn xem, ha ha ha, ta thật sự hận, vì sao một người từng là phế vật lại trở thành đệ nhất nữ tử của Lăng Thiên địa lục, nay còn biến ta thành... ", nữ tử che đi khuôn mặt chỉ lộ ra con ngươi tràn ngập hận thù.

"Hóa ra Qúy phi nương nương của Nguyệt Thần quốc cùng với đế hậu Phong Mâu lại có cừu oán? ", bưng chén trà, nữ tử trang điểm hoa lệ không khỏi nhíu mày mở miệng nói.

Tà y ma phi của nhiếp chính vươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ