Dùng băng tàm ti bắt mạch cho Hoa Nghê Thường, trong cả quá trình biểu cảm của Vụ Ảnh Khuynh Thành không có chút biến hóa nào, vẫn lạnh lùng như một tòa băng sơn, không bao lâu sau liền thu lại băng tàm ti.
"Vụ Ảnh thần y, không biết tiểu nữ...", nhìn Vụ Ảnh Khuynh Thành ngừng bắt mạch, sắc mặt Hoa Nghê Thường khẩn trương lo lắng nói.
"Không sao, chỉ là tật cũ, được tích tụ lâu ngày không được điều trị, ta đã dùng dược khống chế, ba tháng sau liền tốt. ", Hoa Nghê Thường nghe thanh âm hờ hững lạnh như băng của Vụ Ảnh Khuynh Thành, lại nhìn hắn dung nhan tuyệt sắc như họa, có chút đỏ mặt nói.
"Cảm tạ Vụ Ảnh thần y ra tay chữa trị.", giờ phút này Hoa Nghê Thường bày ra bộ mặt nhu nhược kiều mỵ nói, có chút cúi đầu, những sợi tóc từng đợt từng đợt rủ xuống dừng ở hai bên má, nàng cũng là một vị giai nhân khuynh thành.
Nhưng mà đợi một lát sau vẫn không nghe thấy tiếng hồi đáp của Vụ Ảnh Khuynh Thành, lập tức ngẩng đầu nhìn lại, trước mặt nàng đã sớm không có một bóng người, mà Vụ Ảnh Khuynh Thành không chút để ý tới nàng, sau khi viết đơn thuốc liền rời đi.
"A! Đáng chết!", thấy như vậy, Hoa Nghê Thường không khỏi phẫn nộ nhưng rất nhanh liền che dấu cảm xúc, đôi mắt xinh đẹp chợt lóe, thẹn quá hóa giận, Vụ Ảnh Khuynh Thành chết tiệt, sau này khi đưa được ngươi vào hậu cung, ta nhất định phải đem ngươi hung hăng tra tấn.
Nhưng mà giờ phút này Vụ Ảnh Khuynh Thành cũng không biết những suy nghĩ trong lòng nàng ta, bất quá cho dù biết cũng sẽ không có chút cảm xúc gì, bởi vì hắn, lạnh như băng, đạm mạc, vô tâm vô tình. Lúc này hắn muốn đến hoàng cung Phong Mâu tìm Tức Mặc U Tà, mang nàng về Băng Tuyết đỉnh để cứu chữa phụ nhân đã ngủ say hơn mười năm kia.
Không đến mấy ngày Vụ Ảnh Khuynh Thành đã đến Phong Mâu, hiện tại Phong Mâu so với dĩ vãng khác nhau nhiều lắm, trên mặt mỗi người đều mang theo thần thái sáng láng, giống như có chuyện gì vui vô cùng.
Mà Vụ Ảnh Khuynh Thành tất nhiên không ngu, đi vào Phong Mâu tất nhiên muốn nghe những chuyện tình liên quan đến Tức Mặc U Tà trước, nhưng mà lấy tính tình của hắn chắc chắn sẽ không đi hỏi, cho nên giờ phút này hắn sớm đội một cái mũ rơm ngồi trên tầng của một trà lâu.
Mà dân chúng xung quanh cũng không làm cho hắn thất vọng, những lời bọn họ nghị luận đều liên quan đến Tức Mặc U Tà, nghe được mấy tin tức này con ngươi Vụ Ảnh Khuynh Thành khẽ nheo lại.
"Ai da, các ngươi có nghe nói không, quả thực rất không dám tin , Hoàng Hậu nương nương của chúng ta lại mặc áo giáp đi đến biên cảnh Phong Mâu nghênh chiến Nguyệt Thần."
"Kia tất nhiên là có nghe nói, nghe nói các đại thần trong triều đều đồng ý chuyện này."
"Các ngươi biết không, biểu huynh của thúc thúc của gia ta chính là đại thần trong triều, nghe nói đế quân Nguyệt Thần hạ nguyện cùng chúng ta trăm năm giao hảo, lấy mười ba tòa thành ở biên cảnh để đổi lấy Hoàng Hậu nương nương, từ xưa đến nay chưa từng phát sinh chuyện như vậy. "
Nhóm dân chúng nói chuyện, nhưng cũng không dám bàn chuyện trong hoàng tộc, cho nên nói rất nhỏ, nhưng đối với một người võ công trác tuyệt như Vụ Ảnh Khuynh Thành thì cũng không là gì.
"Trời ạ, mười ba tòa thành trì? ! Hoàng Hậu nương nương của chúng ta cũng vô cùng đáng giá!"
"Kia cũng không phải chứ, muốn chúng ta giao Hoàng Hậu nương nương sao, nàng là Thiên hạ đệ nhất nữ tử, là đế hậu Phong Mâu, sao lại không làm cho người khác thèm đỏ con mắt được chứ?"
"Nghe nói, ban đầu khi ở Nguyệt Thần quốc quan hệ của Hoàng Hậu nương nương với hoàng thượng Nguyệt Thần rất là sâu."
"Hư, lời này ngươi cũng dám nói lung tung, không muốn sống nữa sao? !",người kia vừa nói xong liền bị một người khác chặn miệng, từ trước đến giờ đế hậu của một quốc gia quan hệ với hoàng thượng của một quốc khác cũng không phải là ít, nhưng đây không phải là điều bọn họ có thể đàm tiếu, nếu bị ai nghe được đảm bảo sẽ mất mạng.
" Được được, ta không nói nữa, nhưng mà Hoàng Hậu nương nương mặc áo giáp ra trận, thật sự là một nữ trung hào kiệt, làm một tấm gương tốt. Từ xưa đến nay chưa bao giờ có chuyện đế hậu ra chiến trường, ngay cả đế quân cũng cực nhỏ, nay đế quân và đế hậu của Phong Mâu ta đồng loạt ra trận, đây quả thật là một giai thoại !"
"Đó là đương nhiên, tình cảm của đế quân và đế hậu chúng ta có thể sánh ngang sắt đá !"
"...", tiếng nghị luận bát quái vẫn liên tiếp vang lên không ngừng ở bên tai, tin tức đế hậu Phong Mâu – Tức Mặc U Tà tự mình tham chiến quả thực làm cho tứ quốc kinh ngạc một phen, nữ tử mà còn muốn tham gia chiến trường, quả thực là chê cười.
Mà Vụ Ảnh Khuynh Thành sau khi biết được tin tức này, con ngươi lạnh như băng ở dưới mũ rơm chợt lóe, chiến trường Nguyệt Thần quốc.
Trong khoảng thời gian ngắn, khắp Lăng Thiên đại lục, chế giễu , vui sướng khi người gặp họa , lạnh lùng không quan tâm, nguyền rủa chỗ nào cũng có, tốt nhất là đế hậu Phong Mâu có thể chết luôn trên chiến trường, như vậy bọn họ cũng không cần phải e ngại thân phận Cung chủ Ám U cung của nàng.
Nhưng mà thế nhân đều tưởng là chuyện vô cùng tốt, lại không biết Tức Mặc U Tà nếu thật sự không chịu nổi thì sao lại có danh xưng Thiên hạ đệ nhất nữ tử được? Thời điểm mọi người miệt thị, lại quên mất người này là người che dấu thâm sâu nhất, đáng sợ nhất trên thế giới này.
Ngự thư phòng, hoàng cung Nguyệt Thần.
"Hoàng thượng thỉnh cân nhắc, ngự giá thân chinh tất nhiên là chuyện tốt, nhưng mà nếu bị thương đến long thể của hoàng thượng, kia... "
"Đúng vậy hoàng thượng, lão thần hy vọng hoàng thượng suy nghĩ kỹ, tuy rằng đế hậu Phong Mâu tự thân nghênh chiến, cái này cũng không đại biểu cái gì, bất quá chỉ là một nữ tử mà thôi, làm gì có đức hạnh làm cho hoàng thượng tự mình nghênh chiến?!"
"Đúng vậy, thỉnh hoàng thượng cân nhắc... !"
"Cân nhắc, bảo trọng long thể mới là việc quan trọng nhất !"
BẠN ĐANG ĐỌC
Tà y ma phi của nhiếp chính vương
FanfikceNàng - Tà Y là người thế kỷ hai mươi mốt, làm mưa làm gió trong cả hai giới hắc bạch đạo, lạnh lùng vô tình không có tâm, nhưng là một nữ nhân tuyệt mỹ. Hắn là Chiến Thần của Phong Mâu đế quốc, tung hoành sa trường - Nhiếp Chính Vương, cùng lạnh l...