Chương 41

1.4K 30 0
                                    


Edit: Nguyệt Sắc

trên lầu đối diện, Tiểu Thỏ ôm Tiểu Bạch ngồi trên sô pha xem tivi, Giản Chính Dương ngồi ở bên cạnh ôm chặt cô, yên lặng nhìn Tiểu Thỏ, trong mắt đều là nhu tình cùng với ghen tị. Đương nhiên đối tượng mà anh ghen tị chính là Tiểu Bạch, Tiểu Bạch đáng giận, sớm biết đã không mua nó, lại dám quang minh chính đại nằm trong lòng Tiểu Thỏ, chỗ đó là của anh mới đúng.

Giản Chính Dương cho dù phẫn hận cũng không dám trực tiếp ném Tiểu Bạch xuống, anh dùng ánh mắt ai oán nhìn Tiểu Thỏ, hi vọng cô có thể hiểu được ý tứ của anh, đem 'kẻ thứ ba' ném xuống mà ôm anh. Đáng tiếc, Tiểu Thỏ đang ở thất thần nên không thấy được ánh mắt của Giản Chính Dương. Trong lòng cô đang có sự đấu tranh. một bên muốn mình rộng lượng không so đo với người lớn, nhưng dáng vẻ tàn khốc của Giản Tình lại thâm nhập sâu trong trí óc, muốn bỏ qua cũng không thể. Một bên lại cảm thấy Giản Tình xem cô là bảo mẫu của Giản Chính Dương nên rất mất hứng.

Nhưng những lời Giản Tình nói với cô ở dưới lầu cũng khiến Tiểu Thỏ mềm lòng cùng bất an. Ngẫm lại cũng đúng, nuôi dưỡng con hai mươi mấy năm, từ nhỏ đến lớn đều chăm sóc cẩn thận, bởi vì con có bệnh mà cái gì cũng chiều theo.

Bây giờ Giản Chính Dương lại vì người con gái khác mà tức giận hét lên với bà cũng thật đáng thương. Tuy rằng Tiểu Thỏ rất hạnh phúc khi Giản Chính Dương đứng bên cô, nhưng tỉnh táo lại có thể có nhân quả báo ứng hay không, nếu về sau cô làm mẹ, cũng có con trai, nhưng con lại chỉ chú ý đến người khác, chắc chắn cô sẽ vô cùng ghen tị a.

Cho nên, vẫn là sinh một đứa con gái tốt hơn, về sau tìm một người đàn ông yêu thương nó sẽ rất hạnh phúc, cô cũng không ghen tị. Bởi vì suy nghĩ này, Tiểu Thỏ kiên quyết muốn sinh con gái.

Tiểu Thỏ không biết có nên khuyên Giản Chính Dương đến buổi tiệc ngày mai hay không.

Tuy rằng mẹ làm tiệc thì hẳn là con phải đến, nhưng cô không thích những buổi tụ tập của giới thượng lưu như thế này, cho nên đối với lời mời của Giản Tình có chút khó xử. Tuy Giản Tình không nói gì, nhưng nghĩ đến buổi tiệc ngày mai, lại thấy dáng vẻ của Giản Tình đầy khí chất, dùng ngón chân cũng biết Giản Tình và cô là hai thế giới khác nhau.

Cô lo lắng nếu tham dự buổi tiệc sẽ xảy ra chuyện xấu hổ, hơn nữa bản thân cũng không có quần áo thích hợp, nếu cứ mặc đồ bình thường sẽ làm Giản Chính Dương mất mặt. Tủ quần áo của anh hầu hết đều chưa gỡ nhãn, cô có thể thấy rõ giá trị của chúng đều không dưới bốn chữ số.

Bởi vì rối rắm nên Tiểu Thỏ cắn cắn môi. Giản Chính Dương đưa tay qua xoa nhẹ nhàng, nhìn Tiểu Thỏ nghi hoặc, ánh mắt bá đạo nói.

"Nơi này là của anh, không được cắn."

Tiểu Thỏ sửng sốt, lập tức mặt đỏ lên,

"Chán ghét, ở trên người em thì em muốn cắn liền cắn."

"Không được."

Giản Chính Dương nhăn mày, chỉa chỉa môi của mình:

Bệnh sủng- Trúc Mộng HềNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ