Rạng sáng ngày hôm sau, khi Cự Giải tỉnh giấc đã thấy, con cừu ngốc nào đó lại dựa đầu vào vai của anh mà say sưa ngủ, ngủ không biết trời trăng.
Anh không có trái tim, anh không có đá linh hồn, cho nên anh không biết.
Cảm xúc của mình đối với người này, ngày xưa là yêu say đắm, còn bây giờ là gì?
Yêu? Không, không có khái niệm.
Thích? Ừm, cũng không phải.
Chỉ là anh nhớ, ngày xưa, khi cỗ xe ngựa còn có hoàng đế cưỡi lên, nó đã rất hạnh phúc.
Có thể là như vậy đi. Ít nhất, tâm trí mình chỉ luôn có em ấy.
Như thế, cho đến khi tìm lại được trái tim.
Ở trên gác, bọn nhỏ vẫn đang ngủ, ở bên dưới, Xử Nữ ôm lấy Song Tử tron vòng tay, an an ổn ổn nhắm mắt dưỡng thần.
Hôm qua Song Tử cử động nhẹ, khi cái người tên Ma Kết kia đến.
Hẳn người đó là kẻ áo đen đang giữ ma lực đá linh hồn của Song Tử. Hơn nữa, người đó là người dạy Nhân Mã y thuật, người đó...có ma lực rất đặc biệt.
Vừa giống con người, lại vừa giống như một vị thần. Nhưng căn bản người đó không phải á thần.
Bảo Bình cũng có cái mùi y hệt như thế.
Thế mà...
Đang miên man suy nghĩ, đột nhiên kết giới của Nhân Mã mở ra, cậu với dáng vẻ mệt sắp chết đến nơi lê lết từng bước vào nhà bếp.
Một đêm không ngủ là chuyện bình thường, nhưng một đêm mà căng từng thớ thịt, từng cọng dây thần kinh trong người, từng giây từng phút tiếp xúc với thân thể bị hoại tử nặng nề, máu bầm tụ lỗ chỗ của một thằng bé con mới mười bốn tuổi, tràng ruột rách be bét, mất máu rất nhiều, thế mà đứa bé ấy vẫn sống, thật kiên cường.
Có lẽ, cả năm sau Tiểu Anh mới đứng dậy đi lại được.
Và có lẽ, cả đời sau này, đó sẽ là một kí ức kinh hoàng đối với đứa trẻ.
Nhân Mã lê thân xuống bếp, múc nước trong vại, rửa mặt, rửa tay, thở dài một cái, trời chỉ vừa mới hửng sáng. Hôm nay có lẽ là không cho bọn nhỏ ăn uống gì được rồi.
Thế mà, bỗng nhiên có tiếng gõ cửa.
Song Ngư nói mình sẽ mở cửa, nhưng Nhân Mã bảo là không cần, anh đến và mở cửa.
Người gõ cửa là một bà lão già, lọm khọm, tay bà cầm một giỏ thức ăn.
_ Nhân Mã, ta nghe nói đêm qua Tử Hạo và Tiểu Anh mất tích, đã có tin tức gì chưa?
Bà cất giọng, một chất giọng già nua, khàn khàn, bà nheo mắt nhìn bên trong.
_ Bọn nhỏ về rồi bà ạ, cảm ơn bà đã quan tâm. - Nhân Mã cười tươi, đỡ lấy giỏ thức ăn của bà.
_ Xem nào, nhà của con có khách nhỉ? Sáng hôm nay không đi đưa thuốc sao?
_ Thực ra là có chút chuyện, cháu sẽ giải quyết. Bà Akino, vào nhà uống với cháu ít trà đi.
BẠN ĐANG ĐỌC
|KC|Phần I|12 chòm sao|SA| Những kẻ kế thừa
FanfictionTa của ngày xưa, từng mong muốn sinh mệnh vĩnh hằng này kết thúc. Nhưng gặp em rồi, đến lúc phải ra đi, ta lại ham muốn được sống một lần nữa... Ta ước...ta sẽ được tái sinh... Để đi tìm em, để yêu thương em... ******************************** Phần...