CHƯƠNG 35: NGOẠI TRUYỆN

200 14 2
                                    


- Woa, nơi này thật là đẹp nha.

Hai đứa bé khoảng năm tuổi nhìn thấy khung cảnh trước mắt hưng phấn chạy nhảy khắp nơi. Theo sau là những thành viên trong tổ chức CEO_LEADER. Ngữ Yên nhìn chồng mình oán giận :

- Anh thật sự rất là đáng chết nha. Sao lại tặng căn biệt thự cho vợ chồng Roy ở một nơi xa tít như thế này hả ? Làm em mệt muốn chết .

Kim Hyun Joong cười cười trước sự trách cứ của lão bà . Mắt vẫn chăm chú nhìn đường đi. Đôi tay thì vòng qua eo của Ngữ Yên đề phòng bất trắc vì đường lát sỏi hơi khó đi. Bên cạnh là Chí Hoành , Thiên Tỷ , Thế Gia, Ngự Hàn , Airi , Yên Chi và cả Lăng Tây Y nữa . Họ cùng nhau đến thăm vợ chồng Vương Nguyên vì sau khi đám cưới xong , hai người kia lại chơi trò 'quy ẩn giang hồ' chuyển đến căn biệt thự tại đảo Jeju của Hàn Quốc để sống cuộc sống uyên ương của chính mình. CEO_LEADER thì giao lại cho Chí Hoành cùng chồng của cậu là Thiên Tỷ . Riêng công ty Vương Thị , Tuấn Khải vẫn giữ chức tổng tài nhưng mọi việc giao lại cho Thế Gia và lão bà Airi của mình phụ trách giùm. Còn chính mình lại ở nơi thiên đường này hưởng thụ cuộc sống nhàn nhã như tiên. Thế là bọn họ uất ức quyết định phải kéo nhau đến hỏi tội hai vợ chồng Vương Nguyên mới được.

Hai đứa bé chạy trước bỗng nhiên dừng chân quay về phía cha mẹ của mình kêu lên :

- Ba ơi, ở đây có nhiều quýt chín thật đấy.

Kim Hyun Joong cùng Phương Thế Gia hai người đồng thời bước lại ôm lấy con của mình giải thích :

- Vườn quýt nhà chú Khải đấy . Ngoan, đừng chạy lung tung .

Hai đứa bé ngoan ngoãn gật đầu sau đó ngồi yên trên tay ba của mình. Chí Hoành níu lấy tay Ngữ Yên chỉ về phía trước.

Môi bất giác nở một nụ cười vui vẻ. Mọi người cũng cùng nhau hướng về phía trước . Nơi đó có căn biệt thự màu trắng thật sang trọng. Xung quanh là các loại hoa tuyệt đẹp tạo thành một bức tranh có màu sắc vô cùng hài hòa. Màu tím oải hương, màu vàng của hoa cải , màu đỏ hoa hồng và màu trắng của phù dung.

Xung quanh có vài cây phong linh đung đưa trong gió. Bao lấy khu vườn hoa ấy là những cây quýt sau trĩu quả. Trên chiếc xích đu màu trắng trước nhà ,Vương Nguyên vui vẻ cười đùa cùng Tuấn Khải đứng phía sau ôm lấy cậu thì thầm điều gì đó khiến cho Vương Nguyên trên mặt ửng đỏ.

Tay cậu vuốt ve chú Hamtes hết sức dễ thương. Khung cảnh thật ngọt ngào và lãng mạn khiến mọi người ở ngoài cứ đứng ngắm mà quên bước vào. Trong đầu họ bắt đầu hình thành một dự định mới. Tuấn Khải kề sát tai Vương Nguyên nhỏ giọng thầm thì :

- Hình như dạo này em hay buồn nôn và lén anh ăn chanh thì phải. Có hay không...

Vương Nguyên đỏ mặt nhưng lại ngẫm nghĩ hồi lâu rồi gật đầu :

- Còn ghẹo em , giấu kĩ như vậy mà vẫn bị anh bắt được sao...

Vương Nguyên cũng mỉm cười gật đầu. Đôi mắt cậu đảo quanh phát hiện ra các bạn của mình đang đứng bên ngoài. Cậu vội đứng dậy kéo tay Tuấn Khải :

(Chuyển ver) (Kaiyuan) Học Viện Hoàng GiaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ