Chương 38: Tuyệt vọng

2.5K 69 0
                                    

Editor: ChiMy

"Mọi chuyện đều tốt." Đông Phương Thiếu Tư rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh, mỉm cười nói.

"Thật không?" Sở Thanh Linh buông mắt xuống, nhìn dưới chân, chậm rãi xoay người đi tới bên cạnh bàn, bưng ly trà lên. Trà vẫn duy trì nhiệt độ như trước, trên bàn trà vĩnh viễn đều nóng. Bọn nha hoàn hầu hạ vô cùng chu đáo.

"Thanh Linh, sắp tới lễ mừng năm mới. Nàng muốn cái gì?" Đông Phương Thiếu Tư dịu dàng hỏi.

Sở Thanh Linh không trả lời, bỗng nhiên quăng mạnh ly trà trong tay xuống đất, lấy tốc độ sét đánh cầm mảnh vỡ bén nhọn nhắm ngay cổ họng của mình, lạnh lùng nhìn sắc mặt thay đổi của Đông Phương Thiếu Tư, lập tức phun ra mấy chữ: "Đừng tới đây!"

"Thanh Linh, nàng làm gì vậy?" Trong nháy mắt sắc mặt của Đông Phương Thiếu Tư trở nên tái nhợt, lòng run lên. Mảnh vỡ bén nhọn kia cứ để ngay gần yết hầu của nàng như vậy! Quá nguy hiểm!

"Mang ta về nhà!" Sở Thanh Linh nhìn Đông Phương Thiếu Tư muốn tiến về phía trước, nàng khẽ lùi bước về phía sau, "Nếu ngươi lại tiến lên thêm một bước, ta lập tức chết ở trước mặt ngươi!"

"Thanh Linh!" Đông Phương Thiếu Tư cắn chặt răng, lập tức dừng lại, trong mắt thật lo lắng.

"Để cho ta về nhà, ta phải về nhìn!" Sở Thanh Linh mắt lạnh nhìn Đông Phương Thiếu Tư, nam nhân ở trước mắt nói dối chính mình, sao chính mình có thể không biết hắn. Vừa nãy hỏi, tuy rằng hắn chỉ khựng lại một chút, thế nhưng như vậy là đủ rồi. Đã bộc lộ tâm tư của hắn, sự tình không thích hợp. Trong nhà nhất định đã xảy ra chuyện! Thế nhưng rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

"Nàng, chẳng lẽ nàng quên lời của ta sao? Nếu như nàng không ngoan, bọn họ..........." Đông Phương Thiếu Tư cố gắng ổn định tâm tình, cố gắng che dấu trái tim đang loạn nhịp, nói khẽ với Sở Thanh Linh.

Bọn nha hoàn trong phòng sớm đã bị dọa không biết phải làm sao, kinh hoảng nhìn mọi chuyện trước mặt.

"Hừ............." Sở Thanh Linh nở nụ cười lạnh "Đông Phương Thiếu Tư, thu lại bộ dạng của ngươi! Nếu như cha nương nằm ở trong tay ngươi, ngươi nói lời này có ích, Thế nhưng hiện tại sợ là căn bản bọn họ không ở trong sự khống chế của ngươi?"

Sắc mặt Đông Phương Thiếu Tư lại thay đổi lần nữa, tay đã không thể khống chế được run rẩy.

Sở Thanh Linh nhìn tất cả ở trong mắt, lòng liền trầm xuống, xem ra chính mình đã đoán đúng, trong nhà thực sự xảy ra chuyện. Nhìn Đông Phương Thiếu Tư bối rối, lòng của Sở Thanh Linh không ngừng trầm xuống, như vực sâu.

"Nếu ngươi không mang ta trở về, không cho ta biết đã xảy ra chuyện gì, như vậy ngươi liền thực sự đông thi thể của ta lại đi." Sở Thanh Linh lạnh lùng nói, đem mảnh nhỏ lại gần sát cổ, mảnh vỡ bén nhọn phá vỡ làn da trắng nõn của nàng, một tia máu tươi kiều diễm từ cổ của nàng trượt xuống. Màu máu đỏ tươi đối lập với làn da trắng nõn, khiến người ta nhìn thấy mà giật mình.

"Được, ta mang nàng trở về." Đông Phương Thiếu Tư gắt gao nhăn chân mày, như hạ quyết tâm thật lớn, sau đó lại vội vàng bổ sung một câu: "Thế nhưng, nàng phải tin tưởng ta, ta không có làm gì."

Tù Sủng Phi Của Vương Gia Tà MịNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ