CHƯƠNG 5

153 14 1
                                    

Vì quá mức bi phẫn, dọc đường đi Bae Jinyoung vẫn không nói chuyện với Park Jihoon.



Ngược lại, một đường này Park Jihoon vẫn rất bình tĩnh, sau khi đến bệnh viện, lại ôm ngang anh xuống xe, sau đó đưa anh về phòng bệnh, còn đặc biệt hỏi thăm bác sĩ ngày Bae Jinyoung có thể xuất viện.



Ý của bác sĩ là, cuộc phẫu thuật của Bae Jinyoung  rất thành công, khôi phục cũng khá tốt, qua vài ngày nữa là có thể trực tiếp xuất viện, về nhà nghỉ ngơi.



Bae Jinyoung bắt đầu cảm thấy khủng hoảng.



Nói thật, dù anh không thích bệnh viện, nhưng đối với việc sống trong căn nhà mới cưới của hai người với Park Jihoon , anh lại càng muốn sống trong bệnh viện, ít nhất nơi này còn có cô y tá xinh đẹp dịu dàng! Anh có thể không về đó không?



Vì vậy Bae Jinyoung cố gắng nghĩ cách để được ở trong bệnh viện, nhưng hiện tại anh cũng không có can đảm để đánh gãy xương của bàn chân còn chưa lành hẳn của mình, vì cứ rối rắm như vậy, đã đến ngày xuất viện.



Park Jihoon cũng coi như chu đáo, đặc biệt mang một bộ quần áo và một đôi giày mới đến cho Bae Jinyoung . Vậy mà khi Bae Jinyoung nhìn thấy bộ đồ dành cho nữ này, quả thật rất muốn ngất đi.
Chết tiệt, anh có thể mặc quần áo bệnh nhân về nhà không? Anh không muốn mặc quần áo phụ nữ!
Nhưng Bae Jinyoung vẫn biết điều này là không thể nào, huống hồ tiêu chuẩn thân thể bây giờ của anh là của một cô gái, hơn nữa còn thuộc dạng con gái thượng phẩm, chỉ biết cô gái này mặc bộ đồ trước mắt vào cũng đủ khiến người ta kinh ngạc, người duy nhất cảm thấy không đúng cũng chỉ có anh mà thôi.





Vì vậy Bae Jinyoung không thể làm gì khác hơn là lòng tràn đầy rối rắm bắt đầu mặc quần áo. Vậy mà vấn đề lại tới, quần lót viền nhỏ anh cũng có thể nhịn một chút mặc vào, nhưng cái áo lót trong truyền thuyết thuyết dù thề nào thì anh cũng không thể xuống tay được! Huống hồ, bình thường chỉ thấy các nam diễn viên trong phim cũng chỉ cởi áo lót của phụ nữ ra, anh còn chưa nhìn thấy bộ phim nào là mặc vào đó! Vì vậy, phải mặc thế nào?
Bae Jinyoung nén một miệng đầy máu tươi nghiên cứu hồi lâu, cuối cùng cũng mặc được cái áo lót vào. Sau đó là một chiếc váy thật dài. Mặt Bae Jinyoung không chút thay đổi nghĩ: Hừ, đến áo lót ông đây cũng đã mặc vào rồi, mặc cái váy này thì có là gì!





Một đầu đầy mồ hôi cuối cùng cũng mặc được quần áo tử tế, lúc này Bae Jinyoung mới để Park Jihoon  đứng bên ngoài đi vào, sau đó lại bực mình nói:


-Tôi chuẩn bị xong rồi! Đi thôi!



Park Jihoon nhìn anh:



-Tóc.




Hả?




Bae Jinyoung cúi đầu nhìn theo ánh mắt của anh ta, lúc này mới phát hiện mái tóc dài của mình rối loạn, lập tức thở dài, cầm chiếc lược bên giường lên chải qua loa mái tóc một chút, nhưng không nghĩ đột nhiên kêu đâu một tiếng.





Thấy Park Jihoon nhìn sang, đột nhiên Bae Jinyoung có chút ngượng ngùng. Căn bản mái tóc dài này vô cùng xinh đẹp, vừa đen vừa dài, chất tóc khá khỏe, có điều Bae Jinyoung sống trên đời được gần ba mươi năm, chưa từng gặp qua mái tóc nào dài như vậy, cho nên mỗi lần chải đều cực kỳ bối rối, hơn nữa cũng thật sự không muốn để ý, nên cùng lắm cũng chỉ cầm lược lên chải qua loa vài đường, làm một kiểu tóc.... hoàn toàn không muốn nghĩ nhiều.




[LONG FIC] HOONBAE - TRỞ THÀNH VỢ TÌNH ĐỊCHWhere stories live. Discover now