Chương 2 (tiếp)

603 33 1
                                    

  6.

Chất giọng của bạn V rất êm tai, bạn í có khả năng phát âm rõ ràng mà ít người đàn ông nào có. Trong các bài kiểm tra của tháng, cô giáo thường nhờ bạn í đọc đề kiểm tra nghe. Tôi liền có ý định nhờ vả bạn V này.

- Lúc đọc đáp án đúng, cậu nhớ đọc chậm lại nhé?

- Không được đâu.

- Không ai phát hiện đâu, không phải câu nào cũng cần đọc chậm, chỉ mấy câu khó khó thôi.

- Thôi.

- Lần sau nhất định tớ sẽ chăm chỉ ôn bài, cậu giúp tớ lần này thôi nha!

- Không được đâu.

- Cậu nỡ lòng thấy chết mà không cứu à?

- Tớ sẽ không giúp cậu gian lận nữa đâu!

Tôi rất ấm ức:

- Nhưng mẹ tớ bảo nếu lần này điểm thi không cao, mẹ sẽ nhốt tớ ở nhà không cho đi đâu.

Tôi đã hẹn với bạn í sẽ đi ăn thịt quay ở ngoại ô.

Bạn í tiếp tục đọc sách, như không nghe thấy vậy.

Ai dè trong buổi thi hôm ấy, trong băng, người nào đó thực sự đọc rất chậm rãi:

"C. Show – her – the – way – to – the – hospital..."

Có lần bạn í bị cảm cúm mãi không khỏi, tôi xót lắm, muốn mang thuốc tới cho bạn í nhưng lại xấu hổ. Tôi ngây thơ nghĩ ra cách đi vòng: Về nhà gội đầu bằng nước lạnh, làm bản thân cũng bị cảm lạnh luôn.

Hôm sau đeo khẩu trang đến lớp, tôi đưa thuốc cảm cho bạn í, cố gắng nhấn mạnh là "nhân thể" mang cho bạn í thôi.

Bạn í hỏi:

- Sao cậu cũng bị cảm? Bị tớ lây cho à?

Tôi lắc đầu không dám nói thật, sợ bị chế giễu đến chết.

Ai ngờ bệnh cảm cúm của người này hôm sau khỏi luôn, còn tôi thì ngày nào cũng hắt xì, đau đầu đến cả tháng.

Bây giờ nghĩ lại, đúng là cái đầu làm hại cái thân mà.

7.

Học kỳ mới lại xếp chỗ lần nữa, tôi và bạn V không còn ngồi cùng bàn nữa. Hôm không được ngồi với nhau, tôi buồn lắm, còn vì lý do đó mà khóc trộm một lúc lâu, có cảm giác như trời sắp sập xuống đến nơi. Lúc đó tôi hay xấu hổ chứ không tùy tiện như bây giờ, còn bạn í thì không chủ động nói chuyện với ai bao giờ, nên sau khi không còn ngồi với nhau nữa, chúng tôi cũng không nói chuyện gì nhiều.

Lớp tôi cứ hai tuần lại lên phòng làm thí nghiệm Hóa một lần, chỗ ngồi ở phòng thí nghiệm sắp xếp theo vị trí từ đầu năm học. Nói cách khác, chỉ có ở phòng thí nghiệm, tôi mới có thể ngồi cạnh bạn í.

Vì thế mỗi khi nhìn thấy tiết "thực hành Hóa" trên thời khóa biểu, tôi thấy rất vui, nhiều khi còn đặt sẵn bộ quần áo đẹp nhất của mình trên đầu giường từ tối hôm trước, mong mỏi sớm đến giờ đi học.

Một lần trường tôi phát phiểu khảo sát ý kiến, chúng tôi phải viết tên giáo viên mà chúng tôi thích nhất, môn học chúng tôi thích nhất... mà không phải ghi tên. Các bạn khác toàn viết toán, văn, địa... còn tôi thì viết "thực hành hóa".

Sau đó tôi đi qua văn phòng giáo viên thì thấy lớp trưởng đang thống kê phiếu khảo sát, cậu ấy bảo môn tiếng Anh được nhiều người chọn nhất, chắc là vì cô chủ nhiệm dạy tiếng Anh.

- Nhưng cũng có hai bạn viết là thực hành Hóa. – Cậu ấy nói thêm.

- Hai bạn? – Tôi thất thanh hỏi.

Cậu ấy gật đầu:

- Ừ, hai bạn.

Tôi vẫn nhớ tâm trạng của mình lúc đó, giống như có một bông hoa đang nở rộ trong tim vậy.

8.

Lớp 11 là thời điểm phân ban tự nhiên và xã hội. Trước khi chia tay nhau, ai nấy đều vội vàng viết "sổ lưu bút", trong đó là những câu chuyện thầm kín nhất về bạn cùng lớp. Những gì không thể nói ra đều có thể viết vào cuốn sổ lưu bút này. Lớp tôi năm đó có mấy đôi thổ lộ với nhau trong sổ lưu bút rồi sau này yêu nhau thật đấy nhé!

Tôi cũng mua sổ lưu bút, tôi bảo tất cả các bạn cùng lớp đều viết vào cuốn sổ đó rồi cuối cùng mới đem cuốn sổ đó đến trước mặt bạn V.

Mới đầu bạn í không thích, nói là vớ vẩn, tôi mè nheo tận đến khi bạn í đồng ý mới thôi. Bạn í bảo:

- Thôi đưa đây, lúc nào rảnh tớ viết.

Nhưng mãi mà bạn í chẳng rảnh. Mãi đến thời điểm cuối năm lớp 11, bạn í mới nhớ đến chuyện trả lại cuốn lưu bút cho tôi. Tôi nóng lòng mở ra xem thì thấy lời nhắn của người này chỉ vỏn vẹn 8 chữ "Chăm chỉ học hành, đừng có lười biếng!"

Tôi suýt nữa bị bạn í làm cho tức chết.

Sau đó tôi mới biết người này thật không đơn giản. Nếu tôi để sổ lưu bút ở chỗ bạn í thì tôi không thể không thường xuyên đến tìm bạn í, còn bạn í thì sao, bạn í thong thả xem hết một lượt tất cả những lời nhắn của các bạn nam trong lớp dành cho tôi, thấy không có mùi "gian tình" mới yên tâm múa bút, viết đại mấy chữ coi như xong việc.

[Longfic] [Edit] [Vrene] Anh Không Thích Thế Giới Này Anh Chỉ Thích EmWhere stories live. Discover now