Nhan Vũ thuận tay cầm một bộ áo ngủ, đi ra nói với Cố Cảnh Luật: “Cố Cảnh Luật, phòng thay đồ của cậu bừa quá, nhờ dì Vương dọn lại đi. Tôi đi tắm đây.”
Cố Cảnh Luật “Ừm” một tiếng, vẫn không nhúc nhích, biểu tình lại bắt đầu không được tự nhiên.
Chỉ chốc lát sau, trong phòng tắm truyền ra tiếng nước mà trong tai Cố Cảnh Luật là vô cùng ái muội, khiến cho lòng hắn có chút ngứa ngáy khó nhịn. Hắn không tự chủ đi đến cửa phòng tắm —— người nào đó đã cởi sạch đồ ở bên trong tắm rửa, chỉ cần đẩy cánh cửa trước mặt này ra, là có thể nhìn thấy thân thể không còn gì che đậy của người ấy.
Nhưng khoảng cách này lại làm Cố Cảnh Luật choáng váng đến tê dại, tay chân bởi vì căng thẳng mà lạnh như băng, ngực lại nóng đến mức như sắp bị thiêu cháy. Đẩy cửa ra, đẩy cửa ra, là có thể…
Lúc Nhan Vũ thong thả tắm rửa xong, quấn khăn tắm đi ra, Cố Cảnh Luật đang ngồi ở sofa xem TV, gương mặt tuấn mỹ ửng đỏ khả nghi. Nghe thấy động tĩnh, Cố Cảnh Luật quay đầu nhìn anh, Nhan Vũ có hơi ngại, đưa lưng về phía hắn, nhanh chóng thay quần áo.
Cố Cảnh Luật không chút lưu tình châm biếm: “Không phải nói gay rất coi trọng vóc dáng sao ? Sao lại lẫn cả loại tầm thường như anh vào thế ? Chẳng có nhẽ bao lâu nay vẫn là xử nam ?”
Nhan Vũ tự biết vĩnh viễn nói không lại Cố Cảnh Luật, yên lặng thay đồ.
Cố Cảnh Luật lại không chịu thua, “Nói đi, anh có còn là xử nam không ?”
Nhan Vũ dở khóc dở cười, “Sao ngay cả cậu cũng phải hỏi loại vấn đề này chứ ?”
“Chẳng lẽ đã không phải ?!”
“Phải phải phải !” Nhan Vũ nói thầm, “Tôi muốn hiến thân cũng phải có người muốn chứ.”
Cố Cảnh Luật vừa lòng nửa “hừ” nửa “ừm” một tiếng.
Nhan Vũ trải chăn, vừa nằm xuống, Cố Cảnh Luật bước đến cạnh anh, đá anh một phát, “Đứng lên, sấy tóc xong mới được ngủ. Bằng không sẽ bị cảm…”
Nhan Vũ ngồi xuống, chớp chớp mắt với Cố Cảnh Luật, “Cố đại tổng tài là đang quan tâm tôi đấy à ?”
“Tôi đang lo anh làm ướt gối nhà tôi.” Cố Cảnh Luật lấy máy sấy trong ngăn kéo đưa cho Nhan Vũ, “Sấy tóc rồi ngủ.”
Cố Cảnh Luật tắm rửa xong đi ra, Nhan Vũ đã ngủ say. Cố Cảnh Luật nhẹ nhàng gọi một tiếng “Nhan Vũ”, Nhan Vũ không mảy may phản ứng lại. Cố Cảnh Luật không thể làm gì khác đành trèo lên giường.
Tuy rằng đã bận rộn một ngày, Cố Cảnh Luật vẫn chẳng buồn ngủ tẹo nào. Hắn lăn qua lộn lại nửa ngày, rốt cuộc vẫn ngồi dậy, mượn ánh đèn mờ nhạt, nhìn thân ảnh Nhan Vũ.
Cho dù đang ngủ, tên này trông vẫn đần độn đừng hỏi, nhưng mà Cố Cảnh Luật lại thế nào cũng không rời nổi mắt. Hắn nhìn hồi lâu, dứt khoát trực tiếp xuống giường, lay lay Nhan Vũ, “Này, đừng ngủ.”
“…”
“Dậy tâm sự với tôi.”
Nhan Vũ mơ mơ màng màng mở mắt, than thở: “Đã trễ thế này, sao cậu còn chưa ngủ ?”

BẠN ĐANG ĐỌC
[Đam Mỹ - Xuyên Thư]Cùng Bá Đạo Thiếu Gia Hằng Ngày Ở Chung
HumorTên gốc: Ngôn tình xuyên thư hệ thống (言情穿书系统) Tác giả: Ti Đạc (司铎) Biên tập: Miềng Thể loại: Hiện đại, hài, niên hạ, hoan hỉ oan gia, bẻ thẳng thành cong, 1×1, HE, Ngạo kiều biệt nữu công x Nhị hóa nhan khống thụ. Raw & QT: Hủ Giới Văn án: Câu chuy...