thật vất vả nhịn đến khi hội nghị chấm dứt, Ngải Đăng chạy nhanh về tầng cao nhất. Tiêu Tiêu đang ngồi xếp bằng ở trên giường xem tivi, nhìn thấy Ngải Đăng tiến vào, mút mút chocolate trên ngón tay, cười hì hì nhìn ngón tay bị băng bó của Ngải Đăng.
"Anh xấu lắm, lấy thứ này che lại, không tính!" Đứng ở bên giường, còn nhún nhảy vài cái, Tiêu Tiêu lớn tiếng lên án.
Ngải Đăng đi đến trước giường, Tiêu Tiêu đứng ở trên giường vừa vặn cùng chiều cao của anh không sai biệt lắm, ôm eo nhỏ của cô, sợ cô vô tâm sẽ té xuống.
"Đói bụng chưa?"
"Hừm, chuyển hướng đề tài!" Tức giận nghiêng đầu sang chỗ khác, ra vẻ tức giận .
"Đừng nóng giận, anh. . . . . . Ngại mà." Ngải Đăng nói xong đỏ mặt, làm cho Tiêu Tiêu cười ha ha, gọi thẳng thật là đáng yêu. Ôm đầu Ngải Đăng, hung hăng hôn vài ngụm, Tiêu Tiêu cảm thấy có thể khai quật ra tế bào bẽn lẽn thẹn thùng của Ngải Đăng thật không dễ dàng.
Tiêu Tiêu chủ động hiến hôn cũng làm cho Ngải Đăng hài lòng, tinh tế liếm dọc theo cánh môi có vị chocolate, vươn đầu lưỡi tách hàm răng của cô ra, tiến quân thần tốc, tìm được đầu lưỡi né tránh của Tiêu Tiêu, ôn nhu quấn quýt mút lấy, gắn bó giao triền, môi lưỡi giao nhau, hai người đều đắm chìm ở bên trong nụ hôn nồng nhiệt, trong đầu một mảnh hỗn loạn.
Cánh tay của Ngải Đăng đang ôm bên hông Tiêu Tiêu sử dụng lực một chút, đã làm cho hai người dính sát vào nhau, Tiêu Tiêu cảm giác nếu không phải nhờ cánh tay chống đỡ bên hông mình, mình nhất định sẽ trợt xuống, cả người mềm nhũn không dùng được sức lực, chỉ có thể theo Ngải Đăng trầm luân.
"Bé ngoan" nhẹ nhàng đụng vào cánh môi bị hôn đến sưng đỏ của Tiêu Tiêu, mở miệng thanh âm có chút khàn khàn.
"Vâng?" Bị hôn đến mơ hồ không người nào ý thức liếm liếm môi, có chút không thoải mái.
"Buổi tối muốn ăn cái gì?" Ngải Đăng cố gắng đè nén ý niệm hôn lên đôi môi mọng kia một lần nữa trong đầu, sửa sang mái tóc có chút rối bời của Tiêu Tiêu hỏi.
"Tự chúng ta làm đi" Tiêu Tiêu mấy ngày nay mua mấy quyển thực đơn đang tự học, tuy rằng thành quả không lớn lắm.
"Được, anh sẽ bảo Phi Lực đi chuẩn bị, muốn ăn gì nào?"
"Ngải Đăng, tự chúng ta đến siêu thị mua đi, anh khẳng định chưa từng đến đó nhỉ?" Tiêu Tiêu đề nghị nói, chỉ có tự thể nghiệm mới có lạc thú, kỳ thật cô thật hâm mộ đôi vợ chồng son có thể đến siêu thị để mua sắm.
Vì thế, mười mấy phút đồng hồ sau, hai người đã ở trong một trung tâm siêu thị lớn, Ngải Đăng một tay phụ giúp đẩy xe hàng, một tay nắm lấy tay của Tiêu Tiêu. Tuy rằng hai người đều mang theo kính râm, nhưng khí chất bất phàm vẫn luôn được rất nhiều người chú ý.
"Mua thứ này được không?" Hoàn toàn không để ý đến ánh mắt người khác, Tiêu Tiêu hưng phấn chọn những thứ tối nay muốn ăn.
"Được" Ánh mắt Ngải Đăng vẫn dõi theo Tiêu Tiêu, thường thường khi cô vừa đặt câu hỏi đáp ngay.
Chờ hai người mua xong, khi tính tiền Tiêu Tiêu mới phát hiện mình đã mua khá nhiều đồ, có lẽ chỉ hai người bọn họ sẽ ăn không hết, nên cô định mang trả lại một số thứ, đã bị Ngải Đăng ngăn trở. Anh gọi điện thoại, lập tức từ một góc siêu thị có một gã mặc thường phục xuất hiện, cung kính gật đầu chào bọn họ, sau đó mang mọi thứ đi khỏi.
"thật là lợi hại, bọn họ vẫn luôn đi theo anh à?"
"Ừm" Ngải Đăng hiện tại rất chú ý về vấn đề an toàn của Tiêu Tiêu, hơn nữa đám người đi theo bọn họ cũng không chỉ có một.
Buổi tối, Tiêu Tiêu không cho Ngải Đăng hỗ trợ, một mình ở phòng bếp bận việc nửa ngày, rốt cục làm ra được vài thứ có hình dạng giống như thức ăn.
"Anh nếm thử xem?" Tiêu Tiêu tắt đèn nhà ăn, chỉ thắp lên hai ngọn nến, ghé vào Ngải Đăng bên cạnh ánh mắt không hề chớp nhìn anh ăn thử.
Ngải Đăng thấy bộ dạng Tiêu Tiêu khẩn trương chờ kết quả đột nhiên rất muốn hôn cô, sau đó cũng đã làm như vậy.
"Ngô. . . . . . Anh. . . . . . Làm sao" không phải hỏi anh ăn được không ư, tại sao kích động thành dạng này.
"Bé ngoan. . . . . . Anh thật cao hứng" Cao hứng Tiêu Tiêu để ý anh như vậy, làm cho anh cảm thấy ấm áp.
không biết có phải là không khí rất tốt hay không, nụ hôn này có chút thay đổi hương vị, Ngải Đăng có chút vội vàng ôm chặc Tiêu Tiêu, bàn tay to bắt đầu tự do lang thang ở trên người cô, hô hấp của hai người cũng bắt đầu trở nên dồn dập, không khí chung quanh bị lây nhiễm một chút mờ ám. Chậm rãi hôn, Ngải Đăng càng ngày càng cảm thấy không thể đủ, tay dần dần trượt đến dưới lưng của Tiêu Tiêu, chạm đến áo cùng váy ngắn, toàn thân tràn đầy dục vọng làm cho ngón tay Ngải Đăng nhịn không được trượt vào bên trong.
"Ừm. . . . . . Ưm. . . . . ." Toàn thân Tiêu Tiêu trở thành một màu hồng nhạt từ đầu đến chân, có chút khó chịu vặn vẹo uốn éo thân thể, miệng tiết lộ ra rên rỉ đứt quãng.
sự tra tấn ngọt ngào này làm cho Ngải Đăng càng cảm thấy khó chịu, tất cả nhiệt lực giống như đều tập trung vào một chỗ, kêu gào muốn được giải thoát.
Ngải Đăng lần đầu tiên không thể suy nghĩ thông suốt nổi nữa, thân thể non mịn mềm mại như tơ lụa như đang mời gọi làm dục vọng bên trong anh dâng trào. Hôn dần dần xuống phía dưới, hôn lên cổ Tiêu Tiêu, lực đạo hơi nặng, liếm cắn, lưu lại một vết đỏ ửng kéo dài từ cổ xuống ngực.
Tiêu Tiêu bị ép tới có chút thở không nổi, Ngải Đăng hơi hơi nâng thân thể lên nhìn Tiêu Tiêu bì đè sát lên sô pha, có chút tức giận xúc động của mình, ngồi xuống sửa sang quần áo cho Tiêu Tiêu, đem cô ôm vào trong lòng, hít một hơi thật sâu. thật lâu bên trong chỉ nghe thấy thanh âm hổn hển của Ngải Đăng, Tiêu Tiêu mềm mại uốn trong lòng Ngải Đăng, còn có chút mơ màng.
BẠN ĐANG ĐỌC
Mắt xanh mê hoặc
RomanceTruyện Mắt Xanh Mê Hoặc là một trong những truyện siêu khủng của Sa Gia Tiểu Bối, bạn đọc sẽ không phải thất vọng khi đọc truyện này. Truyện xoay quanh một câu chuyện tình yêu đẹp, người yêu của em luôn nở nụ cười, luôn ôn...