Tiêu Tiêu cùng với Ngải Đăng đi Na Uy, trước khi đi, Hà Thanh Lăng vẫn chuẩn bị đống lớn lễ vật để cho Tiêu Tiêu tặng cho người thân của Ngải Đăng ở Na Uy .
Chuyên cơ từ thành phố A bay thẳng tới thủ đô Na Uy Oslo, Loan ba ba cùng Hà Thanh Lăng đưa Tiêu Tiêu đến sân bay đợi cô lên máy bay, lại dặn dò Ngải Đăng vài câu mới rời đi.
"Cưng à, ngủ đi, còn mười mấy tiếng nữa mới tới" Ngày hôm qua mua cho cô máy chơi game đến bây giờ chơi vẫn chưa chịu ngừng, mê mẩn không rời.
"A, con quái này còn chưa đánh chết mà." Tiêu Tiêu mắt cũng không nâng nhìn chằm chằm màn hình, ngón tay linh hoạt thao tác .
Ngải Đăng ánh mắt ai oán nhìn chằm chằm máy chơi game, hiện tại vô cùng hối hận đã mua nó, làm cho Tiêu Tiêu không thèm để ý đến anh, vươn tay muốn ôm bả vai của cô, lại bị động tác ra sức giết quái của Tiêu Tiêu đẩy ra, ôm cũng không được.
"Cưng à" Giọng nói của Ngải Đăng có phần mất mát, ở trong lòng yên lặng quyết định nhất định phải tìm cơ hội giải quyết đồ đáng chết kia, vì thế vài ngày sau, Tiêu Tiêu bi thương phát hiện máy chơi game lại đột nhiên bị hỏng.
"Bảo bối, đói bụng không?" Ngải Đăng vừa mới bắt đầu gọi cô như vậy làm cho Tiêu Tiêu cả người thẳng đến nổi da gà, kháng nghị vài lần không có hiệu quả sau cũng phải nghe theo anh, bây giờ nghe nhiều, cảm giác cũng không còn kỳ quái.
"Em muốn uống sữa chua"
"Được" Tủ lạnh nhỏ trên máy bay đã chuẩn bị hết đồ ăn vặt Tiêu Tiêu thích, chỉ sợ cô đang ngồi trên máy bay lại thấy đói. Cầm một lọ sữa chua vị táo đỏ cắm ống hút đưa tới bên miệng Tiêu Tiêu, cô đón lấy bắt đầu uống.
"Chậm một chút, coi chừng sặc" Ngải Đăng bắt tay dịch chuyển đến bên ghế dựa của Tiêu Tiêu, vuốt mái tóc dài đen nhánh của cô, bộ dáng Tiêu Tiêu dậm chân thật đáng yêu, bị quái chém một đao còn có thể tức giận.
"Cưng ơi, đừng nhìn gần như vậy, ảnh hưởng đến mắt" Ngải Đăng ở một bên càng không ngừng quấy rầy Tiêu Tiêu, rất nhanh liền game over . Tiêu Tiêu tức giận ngồi trên đùi Ngải Đăng, bắt đầu mười tám đại khổ hình tra tấn anh.
"Đều tại anh! ! tại anh! Em thật vất vả mới đánh qua vài cửa!!"
"Ha ha"
"Cười, chỉ biết cười, anh cố ý ! Hừ!"
"Được rồi, đừng tức giận nữa, bảo bối nên ngủ một lát đi"
"Đừng gọi bảo bối, ghê muốn chết" Tiêu Tiêu đang nổi nóng, nói thế nào cũng không chịu.
"Bảo bối" không cho anh gọi, anh lại càng muốn gọi, anh chính là thích xem Bé ngoan cùng anh đùa giỡn ra bộ dạng tiểu hồ ly.
"Ngồi chết anh, nặng chết anh" Tiêu Tiêu nâng người mạnh lập tức ngồi xuống, lại đến quay về vài lần, Ngải Đăng vẫn biểu tình cười hì hì, đem Tiêu Tiêu mệt đến ngất ngư.
"Bảo bối, thật thoải mái" Ngải Đăng trêu ghẹo Tiêu Tiêu, bắt lấy tay cô sờ lên vật tượng trưng nam tính đang dựng thẳng của mình . (_._!)
". . . . . ." Người này quả thực lưu manh, hẳn là nên để cho thuộc hạ của anh đều nhìn thấy bộ dạng xấu của anh như vậy!
"Buông" Tiêu Tiêu nghĩ có thể trở lại chỗ ngồi của mình, nhưng mà Ngải Đăng tất nhiên không cho cô rời đi, đừng mong châm ngòi đốt lửa xong có thể chuồn đi. Đặt cô ngồi ngang, làm cho Tiêu Tiêu ngồi yên ở trên người, cô một thân váy dài, kéo lên cũng rất tiện, còn có thể đặt mấu chốt bộ vị làm cho người phía dưới muốn làm gì thì làm.
"A. . . Lưu manh. . . Lấy tay ra " Cảm giác được bàn tay Ngải Đăng chạm vào váy, Tiêu Tiêu ở trên người anh tránh né qua lại, nhưng chỉ khiến dục vọng Ngải Đăng càng tăng.
"Muốn" Ngải Đăng ở trước mặt Tiêu Tiêu luôn tuyệt không kiêng dè cảm giác của mình, hiện tại anh chính là muốn cô, rất muốn.
"Đừng. . . Bên ngoài có người" Tuy rằng bọn họ là đang ở trong khoang hành khách, nhưng cô sợ mình sẽ kêu thành tiếng, chẳng may lát nữa có người tiến vào thì xong đời, nhưng mà điểm ấy Tiêu Tiêu thật ra quá lo lắng, nếu như không có mệnh lệnh của Ngải Đăng ai cũng không được phép bước vào.
"không có việc gì" Ngải Đăng phóng ra lửa nóng thật lớn của chính mình, cho tay Tiêu Tiêu nắm lấy. thì ra đều chưa có tinh tế quan sát qua vật này, nhất thời làm cho Tiêu Tiêu có chút ngượng ngùng.
". . . Bảo bối, nhẹ chút" Tiêu Tiêu dùng sức nắm qui đầu, cảm giác giống như đất dẻo cao su, Ngải Đăng cả kinh lập tức ngăn cản, anh cũng không muốn bị Tiêu Tiêu chặt đứt tính phúc nửa đời sau. [:)))))]
"Quá xấu nha" Tiêu Tiêu sau khi thích ứng được còn lớn tiếng bình luận , mặt trên gân xanh đều nổi lên, khuôn mặt đỏ bừng.
". . . . . ." Ngải Đăng trong lòng cảm giác bị đả kích thật lớn. [:))))]
"Hì hì" Tiêu Tiêu cảm giác được vật to lớn trong tay nhảy lên hai cái, còn dễ dàng đùa nghịch gõ gõ, nhưng điều này lại làm cho Ngải Đăng kích thích tột cùng, lập tức xoay người hăng hái áp đảo người đang ngồi trên ghế, kéo lên váy chuẩn bị ra trận.
"A. . . Đừng. . .em sai lầm rồi. . ." Tiêu Tiêu ở trên ghế ngăn cản nhưng vẫn không ngăn được dục vọng lửa đốt của Ngải Đăng.
"Ô ô. . . Đừng. . . Anh yêu. . .Anh trai. . . Ông xã. . ." Tiêu Tiêu bắt đầu nói năng lộn xộn.
"Gọi lại một lần nữa." Ngải Đăng ngẩng đầu, vẻ mặt vui sướng nhìn Tiêu Tiêu từ từ nhắm hai mắt .
"Hửm?" Tiêu Tiêu mở một mắt nhìn khuôn mặt đang tiến đến trước mặt mình, rốt cục dừng lại rồi!
"Vừa rồi gọi"
BẠN ĐANG ĐỌC
Mắt xanh mê hoặc
RomanceTruyện Mắt Xanh Mê Hoặc là một trong những truyện siêu khủng của Sa Gia Tiểu Bối, bạn đọc sẽ không phải thất vọng khi đọc truyện này. Truyện xoay quanh một câu chuyện tình yêu đẹp, người yêu của em luôn nở nụ cười, luôn ôn...