Tần Nhuệ Lâm nhẹ nhàng mút vào cổ Hạ Hi, sau đó một đường đi lên, miệng và môi y chạm vào vành tai Hạ Hi, liền cảm giác thân thể Hạ Hi một trận rung động, Hạ Hi dùng sức bắt lấy cánh tay Tần Nhuệ Lâm, mà khi Tần Nhuệ Lâm nuốt hết vành tai, cảm giác ấm áp rung động khoái cảm giống như dòng điện bò lên tuỷ sống của cậu, vành tai là chỗ mẫn cảm của cậu, Tần Nhuệ Lâm lại cố tình hiểu được như thế nào khơi mào được khoái cảm càng sâu của cậu.
Tần Nhuệ Lâm hôn môi Hạ Hi, đồng thời đem tay thâm nhập vào trong áo ngủ của Hạ Hi, áo ngủ rộng thùng thình khiến y không hề gặp trở ngại, lòng bàn tay y không kiêng nể gì mà vuốt ve da thịt non mềm của Hạ Hi, cảm giác nóng bỏng tạo nên khí tức ám muội không nói lên lời.
Hạ Hi liếc Tần Nhuệ Lâm, lại hơi có chút không biết làm sao, cậu đối làm tình biết rất ít, gần đây có trải qua cùng với khoái cảm, ngược lại cảm thấy đau đớn tới càng trực tiếp, cậu là người sợ đau, nhất là loại sự tình này, cậu một lần vô pháp tưởng tượng loại này đồ vật sao có thể đâm vào trong cơ thể nam nhân, sẽ bị rách ra đi.
Mà lúc bị tiến vào, cậu tuy rằng cảm giác đau đớn cùng hoang đường, nhưng cũng đã nếm đến vô hạn thỏa mãn.
Tần Nhuệ Lâm phát hiện Hạ Hi thất thần, y trừng phạt tính hôn môi Hạ Hi, sau đó dùng đầu lưỡi cạy mở cánh môi, đem môi dưới Hạ Hi nhét vào trong miệng, y mút vào lực đạo không nhẹ, thậm chí còn bất mãn dùng răng nanh cắn một chút, Hạ Hi chột dạ nhìn liếc cánh cửa một chút, trên mặt từ từ hiện lên một tầng hồng sắc, cậu ngượng ngùng cúi đầu, sau đó hơi hơi lui một bước, nhưng động tác này thật sự rất mỏng manh, đến nỗi Tần Nhuệ Lâm càng ngày càng táo tợn hơn.
Y tra tấn môi Hạ Hi, liền ngược lại đem đầu lưỡi xâm nhập vào trong miệng đối phương, giống như phát hiện bảo tàng cẩn thận tìm kiếm, đầu lưỡi xẹt qua vách tường, nước miếng giao hòa phát ra tiếng nước khiến cả khuôn mặt Hạ Hi đều bị đốt cháy, cậu bất mãn đá Tần Nhuệ Lâm một cước, lại bị đối phương đùa dai nhéo thắt lưng một chút, cảm giác tê dại lan rộng toàn thân, dưới chân cậu mềm nhũn, khí lực cả người cơ hồ mất đi một nửa.
Kích thích kịch liệt hôn môi khiến cậu thiếu dưỡng khí, lúc Tần Nhuệ Lâm nhả ra, Hạ Hi không thể không liều mạng hô hấp, để bù lại thiếu hụt dưỡng khí trong phổi, mặt cậu đỏ lên, thân thể giống muốn bị bỏng đứng lên, Tần Nhuệ Lâm đương nhiên không chịu buông cậu ra, tay y còn đặt ở trên người Hạ Hi, cúi đầu lại gần tiếp tục dây dưa, lại bị Hạ Hi dùng tay hung hăng đẩy ra ngoài.
Hạ Hi buồn bực nói: "Anh xong chưa, muốn nghẹn chết em a!"
"Em đỏ mặt." Lòng bàn tayTần Nhuệ Lâm vuốt ve da thịt non mềm của Hạ Hi, y cười nhẹ nói, "Như bây giờ thật sự là quá đáng yêu."
Hạ Hi mím môi một chút, không nói chuyện.
Tần Nhuệ Lâm lại nói: "Em không ghét anh làm như vậy, đúng không?"
"Anh thật sự hạ thủ được?"
"Tiffany nói em không có việc gì, anh sẽ thực sự cẩn thận."
Hạ Hi trầm mặc nửa ngày, nghe không ra cảm xúc nói: "Đây là anh muốn?"
"Đúng vậy, anh muốn cho em khoái cảm, đây chính là phi thường khoái hoạt."
Hạ Hi hừ lạnh một tiếng, "Cũng sẽ rất đau."
"Anh sẽ cẩn thân, anh cam đoan, em có quyền bất cứ lúc nào cũng có thể kêu ngừng, A Hi, em biết anh sẽ không bức bách em mà."
Hạ Hi không có câu trả lời thuyết phục, ánh mắt của cậu nhìn về phía Tần Nhuệ Lâm, thấy đối phương vẻ mặt chờ mong cùng thấp thỏm, cùng cảm giác có tính xâm lược xâm lược lúc nãy hoàn toàn bất đồng, nội tâm cậu trấn an dần dần bình tĩnh trở lại, thân thể cũng tùy theo thả lỏng hơn rất nhiều, cậu thả lỏng bắt lấy tay Tần Nhuệ Lâm, bày ra một tư thế ân chuẩn cho phép.
Tần Nhuệ Lâm nhiệt huyết quay cuồng, lần thứ hai bị kích thích điên cuồng đứng lên, y không có tiếp tục trêu chọc Hạ Hi, mà là ngã lên trên giường, y quỳ gối bên chânHạ Hi, sau đó mãnh liệt cúi đầu ngậm hầu kết Hạ Hi, y động tình hôn môi mút vào, nhưng Hạ Hi không cách nào khống chế dùng sức túm lấy chăn đơn, cậu cảm thấy vô lực, rồi lại đau muốn chết, mỗi một dây thần kinh giống như cùng nhảy nhót, đem cảm xúc của cậu dần đạt cao trào.
Cậu thậm chí không biết mình bị cởi hết quần áo lúc nào, cậu cùng với Tần Nhuệ Lâm trần trụi cùng một chỗ, động tác của Tần Nhuệ Lâm mang theo tính xâm chiếm mãnh liệt cùng độc chiếm, rồi lại thật cẩn thận đến không dám đả thương Hạ Hi nửa phần, hạ thân y sớm đã cương cứng lên, hình dạng tráng kiện Hạ Hi nhìn thoáng qua, liền một trận tim đập nhanh sợ hãi, cậu vô pháp tưởng tượng thứ này như thế nào tiến vào thân thể, càng vô pháp tưởng tượng thừa nhận nó là của chính mình. (chả thế à =)))
Nhưng Tần Nhuệ Lâm cũng không có thỏa mãn bản thân, bản năng y muốn cho Hạ Hi thoải mái sung sướng, y một bên hôn chỗ mẫn cảm của Hạ Hi, một bên dùng tay cầm trụ hạ thân của Hạ Hi, sau đó cao thấp vuốt ve bộ lông, hủ pháp của y tuyệt đối không kém, nhưng trong lòng lại thiếu vài phần lo lắng, dù sao trước đây từng trải qua chuyện không tốt như vậy, y thủy chung sợ hãi Hạ Hi sẽ lần thứ hai không phản ứng chút nào.
Cho nên may mắn chính là, sau khi y đem hết kĩ năng toàn thân ra, Hạ Hi thực khoái liền có mãnh liệt phản ứng, y nhìn hạ thân Hạ Hi cương lên, trong lòng cảm thấy càng thỏa mãn, một cỗ cảm giác thành tựu to lớn tự nhiên sinh ra.
Tần Nhuệ Lâm tiến đến bên tai Hạ Hi, không khỏi không đắc ý nói: "Còn nói em đối với anh không phản ứng?"
Hạ Hi bị y gây sức ép cả người vô lực, hơn nữa hiện tại mệnh căn vẫn còn bị Tần Nhuệ Lâm nắm ở trong tay, cậu thở dốc buồn cười nói: "Anh luôn tính toán chi li như vậy?"
"Đây là em khắc bóng ma vào trong lòng anh." Tần Nhuệ Lâm thấp giọng nói.
"Hiện tại anh vừa lòng?"
Tần Nhuệ Lâm ừ một tiếng, sau đó động tác tay tiếp tục nhanh hơn, Hạ Hi choáng váng đầu, trong mắt cơ hồ xuất hiện chảy nước mắt, cậu vô pháp ức chế phát ra âm thanh rên rỉ, ngữ điệu uyển chuyển khiến ý chí của Tần Nhuệ Lâm bị đốt cháy hầu như không còn, Hạ Hi cảm thấy chính mình tựa như một con cá, bị nước biển mãnh liệt không ngừng vỡ bờ, thân thể của cậu nóng đến không được, tình dục giống như liệt hỏa thiêu đốt.
Cuối cùng Tần Nhuệ Lâm buông tay ra, Hạ Hi đương nhiên đến cao trào, chất lỏng bạch trọc phun ra, giữa hai chân lưu lại dấu vết loang lổ, cảm giác dính dính khiến Hạ Hi cực kỳ xấu hổ, cậu đứng dậy định lau chất lỏng, không ngờ thấy Tần Nhuệ Lâm cúi đầu, sau đó nhẹ nhàng liếm một chút, y liếm xong liền ngẩng đầu nhìn Hạ Hi, trong ánh mắt tràn đầy bỡn cợt cùng trêu chọc, động tác Hạ Hi động tác, sau đó đại não oanh một tiếng, cả người đều biến thành quả cà chua.
Gió nhẹ lay động, bên trong tràn ngập khí tức dâm mỹ, hai cỗ thân thể giao triền thực hiện dục vọng tối nguyên thủy.
Quá trình tiến vào cũng không thuận lợi, Hạ Hi đã lâu không có làm loại sự tình này, hậu huyệt khẩn sáp đến một ngón tay đều khó có thể nhét vào, Tần Nhuệ Lâm suy nghĩ một trận, lại lập tức xoay người xuống giường, sau đó từ ném trong mớ quần áo ném thành một đống nhặt lên vài đồ ra, bên trong đã kinh tắt đèn, Hạ Hi mơ hồ trung không cách nào thấy rõ nơi đó cái gì.
Nhưng hắn thực khoái sẽ biết, đó là trơn tề, bởi vì Tần Duệ Lâm bài khai hắn chân, sau đó lưu loát tễ ở tại mỗ cái địa phương, hắn không chút nào để ý dùng ngón tay vẽ loạn khai, thậm chí còn nhẹ nhàng vuốt nhăn điệp chỗ, Hạ Hi lại cảm giác quá điên cuồng , chỗ riêng tư bị người như vậy đụng vào, hắn cả người đều xấu hổ đến cả người cứng ngắc, nhưng loại này thời điểm, rồi lại không thể để cho Tần Duệ Lâm dừng lại, hắn cắn răng nhẫn nại, liền cảm giác Tần Duệ Lâm tại nhiều lần vẽ loạn trơn sau, chậm rãi đem một ngón tay đẩy vào trong cơ thể hắn.
Trải qua trơn sau huyệt dễ dàng cất chứa một ngón tay, Hạ Hi nhẹ hu một hơi, hắn tinh thần khẩn trương cao độ, cố tình sở hữu lực chú ý đều tập trung tại thân thể, nhượng hắn liên dời đi lực chú ý đều làm không được.
Tần Duệ Lâm trấn an mà hôn hôn Hạ Hi môi, nhẹ giọng nói: "Chớ khẩn trương, thả lỏng một chút, hảo sao?"
"Làm sao có thể không khẩn trương!" Hạ Hi cắn răng.
"Ngươi như vậy sẽ bị thương , ta thực khó đi vào, nghe lời, lúc này biệt tỏ ra cáu kỉnh."
"Ngươi là sớm có dự mưu đi." Hạ Hi nhìn thoáng qua trơn tề cùng áo mưa, "Liên mấy thứ này đều tùy thân mang theo."
Tần Duệ Lâm cảm giác đến Hạ Hi oán niệm, lại không cho rằng khó cười cười, cố ý đùa hắn đạo: "Ta tự nhiên đến tùy thân mang theo, vạn nhất ngươi đột nhiên muốn làm loại sự tình này, anh không thể bỏ lỡ cơ hội."
Hạ Hi mặt tao đến hốt hoảng, cậu trừng mắt nhìn Tần Nhuệ Lâm liếc mắt một cái, sau đó một cước hướng trên người y đá tới, ngón tay Tần Nhuệ Lâm vẫn còn ở trong cơ thể cậu, một đá này liền đột nhiên trượt đi ra, y một cái bắt được chân Hạ Hi, Hạ Hi lại bị cái loại cảm giác này tra tấn có chút muốn giết người.
Cậu tức giận nói: "Anh nhanh lên được không? Còn chậm em liền nhanh chóng đi ngủ!"
"Anh không phải sợ em bị thương sao?"
"Nhanh lên." Hạ Hi không kiên nhẫn phất tay nói, "Anh rốt cuộc được không? Ngay cả loại kỹ thuật này em về sau còn dám tìm anh sao?"
Tần Nhuệ Lâm đột nhiên đứng dậy, y hung hăng trừng Hạ Hi, nghiến răng nghiến lợi trầm giọng nói: "Em dám tìm người khác!"
Hạ Hi không chịu lép vế nhìn thẳng hắn.
Tần Nhuệ Lâm gật đầu, nghiêm túc nói: "Được, anh nghe lời em, nhưng bất quá không được khóc."
Hạ Hi nâng lên cằm, "Loại nhát gan mới khóc!"
"Được."
Tần Nhuệ Lâm tựa hồ thật sự bị Hạ Hi đả kích, lại giống như là bức thiết muốn chứng minh cái gì, thái độ của y bắt đầu khác thường tốc độ nhanh hơn, Hạ Hi ban đầu còn rất vừa lòng loại hiệu suất này, nhưng dần dần đã có chút ăn không tiêu, bôi trơn có tác dụng, Tần Nhuệ Lâm tiếp tục gia nhập đến ba ngón tay, hậu huyệt bị tạo ra cảm giác khiến Hạ Hi cảm giác có chút khó chịu, nhưng bởi vì lúc trước cam đoan, lại cũng đành phải chống đỡ đi xuống.
Tần Duệ Lâm kéo dài cương hạ thể thủy chung kích thích cậu, Hạ Hi càng nhìn lại càng cảm thấy sợ hãi, Tần Nhuệ Lâm đột nhiên vươn tay nhu nhu mông Hạ Hi, thấp giọng nói: "A Hi, thả lỏng một chút."
"..."
Tần Nhuệ Lâm lấy ngón tay ra, sau đó mặc áo mưa lên, tiếp tục đem đỉnh nhắm ngay hậu huyệt Hạ Hi, y không cho thời gian Hạ Hi lùi bước, mà là nhanh chóng hướng bên trong đẩy mạnh, Hạ Hi sợ tới mức hô một tiếng, đau đớn khiến y động liên tục cũng không dám động một chút, cậu hoảng sợ nhìn chằm chằm hạ thể Tần Nhuệ Lâm cường tráng kiện, cảm giác mình sẽ bị thứ này trực tiếp tra tấn đến tử.
Nhưng Tần Nhuệ Lâm lại bất quá chỉ đi vào một phần tư, bởi vì Hạ Hi khẩn trương, y bị hậu huyệt kẹp đến không thể động đậy, đương nhiên cũng là nói không nên lời khó chịu.
Hạ Hi sợ hãi nói: "Em sẽ không chết chứ?" (hahaaaa =)))))) em ngây thơ vậy sao =)))))
"Em cũng không phải chưa thử qua, chết sao?"
"..."
Tần Nhuệ Lâm khó chịu nhíu chặt lông mày, y liền nói: "Em đừng khẩn trương như vậy, thả lỏng, kẹp như vậy khiến anh ngay cả động đều không động được, vừa rồi ai nói sẽ không khóc!"
Hạ Hi giận dữ hét lên: "Con mẹ nó anh thả lỏng thử xem!"
"Ngoan, nghe lời, mau thả lỏng, không phải anh căn bản vào không được sao."
"Thả lỏng như thế nào?"
Tần Nhuệ Lâm nghĩ nghĩ, đột nhiên đề cao thanh âm nói: "— Thần Thần đến!" (=))))))
Hạ Hi hoảng sợ, đại não cậu có chút phát mộng, không nhanh chóng nhìn thấy lời nói dối của Tần Duệ Lâm, mà trong nháy mắt ngay tại lúc cậu dời đi tinh thần, Tần Nhuệ Lâm mãnh liệt sáp thắt lưng trừu sáp đi vào, kia thật sự là khoảnh khắc, đến nỗi Hạ Hi phục hồi lại tinh thần, liền đau a đau nằm trên giường khí lực đều không có, cậu vẫn không nhúc nhích cương tại chỗ, hậu huyệt chống đỡ tới cực hạn, cậu cơ hồ ngay cả hô hấp đều phải buông lỏng lực đạo, thanh âm run rẩy nói: "Đừng động ... Đau ... Anh đừng động, một chút cũng không được động ... Tần Nhuệ Lâm anh dám động em giết anh!"
Tần Nhuệ Lâm cũng có chút dọa, y không nghĩ tới Hạ Hi sẽ đau đến loại trình độ này, nhưng hai người hiện tại vị trí lúng ta lúng túng, y mốn lui cũng không thể lui, vẫn không nhúc nhích duy trì tư thế, một bên trấn an Hạ Hi đạo: "Được, anh không động, em thế nào? Hẳn là không có việc gì đi, em không có đổ máu, miệng vết thương cũng không có dấu hiệu bịxé rách."
"Em ..." Hạ Hi hít vào một ngụm khí lạnh, "Con mẹ nó anh là đem thiết bổng hướng trong sao a!"
"... Thiết bổng em còn sống là kỳ tích." (đm 2 vợ chồng dâm đãng =))))))
Hạ Hi thở hổn hển, một lúc lâu mới cảm giác đau đớn hơi chút giảm bớt, hai người tiếp tục giằng co đi xuống hiển nhiên không có khả năng, cậu ách cổ họng nói: "Được, anh có thể động ."
Tần Nhuệ Lâm trước tiên thử thăm dò chậm chạp cử động, ánh mắt của y vẫn luôn nhìn chăm chú vào Hạ Hi, thấy trên mặt cậu tràn đầy thống khổ, liền nhanh chóng ngừng lại, ai biết này vẫn khiến Hạ Hi không vui, cổ họng cậu có chút ách, lại vẫn là nâng lên đơn điệu quát: "Khoái động a, dừng lại làm chi, anh dừng lại em liền thảm hại hơn."
"..."
"Nhanh lên, em đau chết, anh muốn gây sức ép như thế nào đều tùy anh, dù sao còn có thể không xong đến nào đi!"
Sự thật chứng minh, sự tình thật sự còn có thể càng thêm không xong, Hạ Hi cam chịu, cho dù đánh giá quá thấp sức chiến đấu của Tần Duệ Lâm, cậu cảm thấy chính mình bị đâm chết, thân thể mệt nhọc đến một tia khí lực cũng không có, cậu dùng lực nắm lấy mép giường, cắn răng cố nén Tần Duệ Lâm thi hành bạo ngược, cậu muốn chứng minh chính mình không có nhát gan, tuy rằng thực tế này một chút ý nghĩa đều không có.
Nhưng thẳng đến cuối cùng, Hạ Hi mới phát hiện mình đã khóc, cậu trong lúc vô tình đụng đến khóe mắt, đầu ngón tay liền chạm được chất lỏng ấm áp.
Hạ Hi lúc ấy cơ hồ khoái lạc, phản ứng đầu tiên của cậu là tuyệt không thể để cho Tần Nhuệ Lâm biết, tiếp liền đối với Tần Duệ Lâm có vài phần oán hận, người nọ là ăn thương pháo lớn lên sao, động một cái liền dùng sức hướng bên trong trừu sáp, không phải nói rất không đau sao? Người với người ngay cả chút tín nhiệm đều không có sao?
Cậu càng nghĩ càng không thích hợp, Tần Nhuệ Lâm còn cố tình nâng hai đùi cậu tính toán tiếp tục chiến đấu hăng hái, Hạ Hi lúc ấy nhiệt huyết dâng lên, nhấc chân liền hung hăng đạp Tần Nhuệ Lâm một cái, Tần Nhuệ Lâm bất ngờ không kịp đề phòng, bị một cước đá thiếu chút nữa té xuống giường, y liền đứng dậy nhìn Hạ Hi, liền thấy đối phương nhăn mặt, trong mắt cơ hồ sắp phun ra lửa.
"Em đá anh làm chi?" Tần Nhuệ Lâm nhìn chăm chú vào Hạ Hi, cười nói, "Chẳng lẽ em thích kiểu này?" W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m
Hạ Hi nghiến răng nghiến lợi nói: "Anh có thể duy trì nội dung chính không?"
Trận hỗn loạn này duy trì thật lâu, Hạ Hi cho rằng cậu sắp chết, hậu huyệt đau không thể chịu đựng được, cậu hoài nghi mình còn có thể xuống đất đi đường được hay không, nhưng thực tế cậu cũng không có bị thương, giống như Tần Nhuệ Lâm đã nói, cậu không có đổ máu, càng không có xuất hiện dấu vết xé rách, lúc Tần Nhuệ Lâm cho cậu kiểm tra thương tìn, còn chẳng biết xấu hổ khích lệ kỹ thuật bản thân thật tốt, lại hỏi Hạ Hi có phải thích đến chết hay không.
Hạ Hi lười đáp lại, cả người cậu nhuyễn giống bị bớt thời giờ khí lực, nhất là hai chân, cơ hồ đã không còn cảm nhận đươc.
Nhưng không thể không nói, không có gì ngoài đau đớn, trận này tính ra cậu quả thật hưởng thụ đến không ít khoái cảm.
--------
Sorry hnay ta up muộn tại cứ đọc đi đọc này chương H này mãi =)))))
Còn 2 chap nữa là hoàn chính văn rồi ((
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Re-up Đam Mỹ ] Tra công muốn tái hôn với tôi (từ chương 61 đến hết)
De TodoVăn án: Hạ Hi một mực theo đuổi Tần Nhuệ Lâm, cuối cùng vừa mất hết danh dự, vừa phải nhảy lầu tự tử, sau khi sống lại cậu quyết tâm phải rời xa người đàn ông xấu xa đó. Tần Nhuệ Lâm chưa bao giờ nhìn thẳng người vợ là nam kia của mình một lần, cho...